Phạm Ðình Tân
Ðá vọng phu

Nắng chiều soi đá ra vàng,
Trên non còn một mình nàng trơ vơ
Ẳm con nhìn cõi mịt mờ
Mong chồng biết đến bao giờ mới thôi !
Ðợi trông đứng mãi chân trời
Gió mưa mòn giũa thân người rêu leo
Ta đi tìm tấm tình yêu,
Tới đây thâu nhận thêm chiều thương đau
Cây ngàn thầm lặn mơ màng
Rừng hoang ôm ấp bóng nàng lẻ loi
Suối than thở dưới chân đồi
Mây buồn ngơ ngẩn bên trời say mê
Ta còn cảm động lâm ly
Lệ đâu điểm ngọc trên mi mắt nàng
Lòng thơ phút chốc mênh mang
Hồn thơ thổn thức với hàng lau sơ



Gió theo chân bước thẩn thờ
Mắt hoa mờ lệ người xưa lạnh lùng
-Không, không, giọt nტớc sương trong
Vô tình đượm cạnh má hồng đó thôi
Lòng mong mỏi đã lâu rồi
Ðến nay mắt đá bao đời đã khô
Còn đây tiếng gọi mơ hồ
Vẩn vơ với gió chiều thu trên ngàn



* Phạm Ðình Tân sinh năm 1913 tại Nam Ðịnh. Ông từng cộng tác với các báo Phụ Nữ Thời Ðàm, Thanh Nghị. Chủ trương Tinh Việt Văn Ðoàn .Thi phẩm : Tiếng thầm (1952)