Trần Trọng Kim
dịch thơ của Bạch Cư Dị
TRÌ THƯỢNG
Tiểu oa sanh tiểu đĩnh,
Thâu thái bạch liên hồi,
Bất giải tàng tung tích,
Phù bình nhất đạo khai.


TRÊN AO
Cô em bơi chiếc thuyền con
Bẻ hoa sen trắng lon xon trốn về
Ngây thơ chẳng biết giấu che
Mặt bèo còn rẽ lối đi rành rành


* Trần Trọng Kim hiệu Lệ Thần, sinh năm 1883 (Quý Mùi) tại làng Kiều Lĩnh, xã Đan Phổ, huyện Nghi Xuân, tỉnh Hà Tĩnh. Năm 1903, ông tốt nghiệp trường Thông Ngôn hạng ưu, được bổ làm việc ở Ninh Bình. Cuối năm 1904, ông cùng Nguyễn Văn Vĩnh sang Pháp, vào học trường sư phạm Melun ở Lyon, đến năm 1911 trở về nước giữ nhiều chức vụ trong ngành giáo dục , tham dự Hội đồng soạn thảo sách giáo khoa, dạy trường Sư phạm thực hành Hà Nội... về hưu năm 1943. Năm 1945, nhận lời mời của Bảo Đại, ông ra làm Thủ tướng, thành lập Nội các trong một thời gian ngắn. Sau ngày 19-8-1945 ông phải từ chức, về sống tại Hà Nội. Năm1953, ông tham dự chính trị, làm Chủ tịch Hội đồng Quốc gia (6-9-1953). Nhưng chẳng bao lâu ông đột ngột từ trần ngày 2-12-1953 vì đứt mạch máu não tại Đà lạt, thọ 71 tuổi. Các tác phẩm : Luân lý giáo khoa thư (1916) , Việt Nam sử lược I, II (1928) , Nho giáo I, II (1930) , Việt Nam văn phạm (hợp soạn, 1941) ,Đường thi (1944) ,Việt thi (1946) ...

* Bạch Cư Dị (772-846 : Trung Ðường) tự Lạc Thiên, người Sơn Tây, đậu Tiến sĩ, làm quan đến Hình bộ thượng thư , nỗi tiếng về hai bài Tỳ Bà Hành và Trường Hận Ca .