Vọng mãi dỗi hờn



Người đi về đó cuối trời
Để ta ôm mãi một đời khôn nguôi
Mây buồn mây chẳng ngừng trôi
Ta chôn giấu mãi ngậm ngùi tuổi xanh


Lối buồn tình vẫn mong manh
Người đi ta cúi giấu nhanh giọt buồn
Nghe như vọng mãi mõi mòn
Riêng ta giữ mãi trong hồn người ơi


Sầu nào rót giữa chơi vơi
Buồn nào người nỡ để đời ta mang
Để thơ ta lật qua trang
Mà sao chưa đủ xuống hàng đổi tên?


Thôi đành, là chữ nghiệp duyên
Người đi phương ấy bình yên trong lòng
Bao giờ số kiếp xoay tròn
Thì ta trở lại trong vòng tay nhau!


dlhk