Việt nam quê
hương tôi
Ðã trải
qua bao nhiêu năm đau khổ
Chiến tranh,
hận thù, chết chóc, thương đau.
Sao dân chúng
giờ đây chỉ mong nghe tiếng nổ!
Rền vang như
sấm động trời Ðông.
Ðể phá
cũi sổ lồng.
Cho bảy mươi
triệu người dân bất hạnh.
Bao năm rồi
héo hắt thương đau.
Chỉ còn
mong một phép nhiệm màu.
Giải thoát
cho cuộc đời đớn đau
buồn khổ.
Ðêm nay
ta thắp đuốc lên.
Làm ánh
sáng soi đường.
Vùng lên
bao vây tiêu diệt cộng thù.
Phá cho vỡ
xích xiềng cộng sản.
Ðể quê
hương có một ngày tươi sáng.
Tổ quốc
muôn đời rạng rỡ quang
vinh.
Ðêm nay
biển người nao nao rộn rã.
Bừng bừng
giục gĩa khí thế đấu tranh.
Gương mặt
ai cũng sáng chói niềm tin tất
thắng.
Nước
mắt nghẹn ngào nhòe nhoẹt bờ
mi.
Ðây không
phải là nước mắt sầu
bi.
Mà là
biểu hiện củà niềm vui quá
độ.
Trước
ngày xuất quân đi làm lịch
sử.
Lịch sử
đất nước ta hôm nay.
Chói rạng
hào quang hồn thiêng sông núi.
Anh chị em ơi.
Ðổ
công đổ của đổ sức
đổ máu.
Hy sinh một
lần cho đất nước mai sau.
Rực
rỡ vinh quang dưới ánh mặt
trời.
Việt nam
yêu dấu muôn đời.
Lửa
thiêng đã nhóm không ngơi cháy
bùng.
Hải ngoại
tiếp lửa không ngừng
Quốc
nội đứng dậy hào hùng tiến
công.
Lòng
dân ngùn ngụt cháy bừng.
Quyết
lao vào trận thiêu thân quân thù
Quê hương
hẹn một ngaỳ mai
Diệt bầy
quỷ đỏ, tương lai rạng ngời.
TRẦN VIẾT ÐẠI HƯNG
(Làm kỷ niệm
đêm tuổi trẻ thắp nến cho
quê hương
Việt Nam ngày 26
tháng 2/98)