Một khúc roi
Tế Nhị




Trước khi là vợ, Nó la Tiên !
Hoặc Nó là "Em" rất dịu hiền !
Hơn nữa, Nó là "Cô" rất lãng mạn !
Cưới về ... cho Nó tưởng là duyên !

Buổi đầu, ta gọi Nó là "Cưng"
Cưng nhé ! Ðừng cho tớ mọc sừng!
Rồi phút giây qua, ngày tháng lụn,
Bao lần Nó đã muốn lên chưn!

Ta biết vì ta quá hững hờ,
Vì không dạy vợ lúc ban sơ .
Bây giờ lại hỏi hòa hay chiến ?
Nếu chiến mình ra đứa võ phu .

Ai đi tàn nhẫn đánh đàn bà,
Dù chỉ đánh bằng một đóa hoa
Nhưng đã có lần không nén giận ...
Lỡ tay ! ôm vợ, lệ chan hòa .

Từ ấy năm nay vợ chết rồi,
Lạnh lùng tôi sống một mình tôi .
Có cô con gái nhìn tôi bảo :
- Em vẫn thèm thuồng m𓐱t khúc roi .