Trần Thị Tuệ Mai
Nhánh sầu câm


Khi đêm về trên khu vườn âm-thầm
Trời lên cao vút bạc mầu trăng
Mênh-mang như một thiên-đường lạnh
Với những hồn mây nhớ kiếp trần

Khi đêm về trên hàng cây âm-thầm
Gíó nào quên động nhánh sầu câm
Bao mùa lá đổ không thay lá
Vẫn đó xanh-xao vẫn mướt buồn

Khi đêm về trên mái nhà âm-thầm
Mưa cũng về theo gõ phiến tôn
Để người chăn cũ run thân chiếc
Đốt nến tìm hơi dỗ giấc buồn

Đêm đêm trời ơi vào ra âm-thầm
Làm sao gìn-giữ được dư-âm
Để khi anh bỏ thiên-đường lạnh
Về với em chung một kiếp trần