Yêu là nhớ thẩn thờ qua mây gió Nao nao buồn, cười khóc nỗi bâng quơ Trông ngày mai đem đến chuyện không ngờ Sợ nơm nớp vì những điều thố lộ Yêu là thấy cả người rung tựa lá Môi thiết tha e ấp chẳng nên lời Mắt ngập ngừng và lòng ở chơi vơi Tay bối rối và tia nhìn vội vã Nâng niu gối để mơ thầm hơi bóng Chút hương thừa, đôi nét chữ vu vơ, Thư dợm trao, người lắm vẻ bơ thờ, Ôm gối lạnh mân mê tình trong mộng Mắt nhung đẹp khéo rụt rè lắm đấy ! Ngại ngùng chi lời ướm buổi sơ giao Ðã khó chung cũng một giấc mơ đào Sao khôn đọc ý gì trên trán ấy ? |
Hồ Văn Hảo Yêu |
* Hồ Văn Hảo sinh ngày 14/2/1917 tại Sa Ðéc. Làm thơ từ năm 13 tuổi . Hai bài thơ đầu ("Tự tình với trăng" và "Con nhà thất nghiệp") được Manh Manh trình bày tại Hội Khuyến Học Nam Việt . Chiếm giải nhất cuộc thi thơ Pháp văn do Nha Học Chính tổ chức. Từ năm 1936 làm kế toán tại Ðông Dương Ngân Hàng. Năm 1945 tham gia kháng chiến bị Pháp bắt giam . Kể từ năm 1968, Ông về sống ẩn dật tại Chợ Lách ( Vĩnh Long) . Thi phẩm : Thơ Ý (1950) . |