GIẢI MĂ NHỮNG BÀI VIẾT CỦA
MỘT DU SINH KƯ TÊN “Nguyễn H”
(Phần 2)
Văn Qúy Đức
Nếu vua Lê Thái Tổ ra lệnh cấm “dâng biểu, xưng tụng công đức”, th́ ngược lại Hồ chí Minh và bè lũ đă làm những ǵ, ông Nguyễn H. “đă nghiên cứu nhiều tài liệu” chắc không thể nào “trâu già cưa sừng làm nghé” để chối không biết vài việc sau đây làm thí dụ:
1) Ngay từ 1948, chính Hồ chí Minh kư dưới tên Trần Dân Tiên để viết sách TỰ XƯNG TỤNG CÔNG ĐỨC; rồi lại kư dưới tên T. Lan, cũng để TỰ XƯNG CÔNG ĐỨC. Đó là thời kỳ hắn c̣n lủi như dế ở rừng Việt Bắc, ngoài cái công loè bịp trong vụ gọi là “Cách mạng Tháng Tám” ra, nếu không nhờ dựa vào tên tuổi, địa vị xă hội của những vị là cựu Hoàng Bảo Đại; Khâm sai đại thần Phan Kế Toại, Vũ hồng Khanh; nhà văn Nguyễn Tường Tam; Đức cha Lê Hữu Từ; giáo sư thạc sĩ Hồ đắc Dzi; luật sư Phan Anh; giáo sư Tạ Quan Bửu; tổng đốc Hồ đắc Điềm; lưỡng khoa tiến sĩ Nguyễn mạnh Tường; học giả Nguyễn văn Tố; huynh trưởng Hướng đạo Hoàng Đạo Thúy, bác sỹ Vũ văn Cẩm; kỹ sư Kha vạng Cân, Huỳnh văn Lộc v.v… th́ đại đa số nhân dân (nông dân) VN lúc ấy đâu biết đến Hồ chí Minh là tên cha căng chú kiết nào.
Cho nên lợi dụng lúc toàn dân chưa ai biết về bộ mặt gián điệp chuyên nghiệp, tay sai trung thành của mẫu quốc đỏ Nga-xô, Hồ phải tự đánh bóng trước. Lấy những cái tên Trần Dân Tiên, T. Lan làm nhân vật thứ ba để cho ra vẻ khách quan. Một là… nhà báo, và một là… bác sỹ. Nghề nghiệp như vậy càng dễ thuyết phục người đọc.
2) Nếu các vua thời phong kiến, như Lê thái Tổ, cấm “dân biểu xưng tụng công đức, th́ tập đoàn gian manh Hồ chí Minh làm ngược lại 100%. Hồ cho đẻ ra những cơ quan có tên: Ban tuyên huấn; Tổng cục chính trị; Hội liên hiệp văn học nghệ thuật; Bộ văn hóa va thông tin; Ban nghiên cứu lịch sử đảng (cộng sản); Ủy ban khoa học xă hội v.v… mà nhiệm vụ chính của những cơ quan đó là hoạch định kế hoạch; biên chế, lựa chọn nhân sự; tổ chức chỉ đạo thực hiện TOÀN DÂN TOÀN DIỆN ca ngợi công đức BỐC PHÉT của Hồ và cái tổ chức Việt gian của hắn, núp dưới tên: “đảng cộng sản Đông Dương”, “đảng Lao động”, “đảng nhân dân cách mạng” và hiện nay là “đảng cộng sản VN”.
Sau những cuộc “đấu tố chính trị”, “rèn cán chỉnh quân”; “cải cách ruộng đất”; “chấn chỉnh tổ chức”; cải tạo công thương nghiệp tư bản tư doanh”, “cách mạng văn hóa tư tưởng” cùng với ngay cả những cái gọi là SỬA SAI, th́ Hồ đă hoàn thành cuộc ĐẢO CHÁNH CHÍNH PHỦ KHÁNG CHIẾN CHỐNG PHÁP; VÔ HIỆU HÓA QUỐC HỘI ĐA ĐẢNG KHÓA I, để lại vài con rối như Bùi bằng Đoàn, Vương chí X́nh…; HOÀN TOÀN ĐỘC QUYỀN NẮM GIỮ LỰC LƯỢNG VŨ TRANG (lính, công an, dân quân du kích…); XÉ BỎ HIẾN PHÁP 1946; BĂI BỎ BỘ TƯ PHÁP VÀ KHOA LUẬT ở trường ĐẠI HỌC, THANH LỌC VÀ KHỦNG BỐ NHÂN SỰ TRONG CƠ QUAN TƯ PHÁP, CAI TRỊ BẰNG SẮC LỆNH – nghĩa là sự đô hộ của Hồ c̣n LẠC HẬU hơn thời thực dân Pháp.
Bằng những biện pháp trên cùng với cái gọi là tiến hành HỢP TÁC HÓA NÔNG NGHIỆP; ở thành phố, thị trấn th́ tiến hành lập HỢP TÁC XĂ trong mỗi nghành nghề; từ bán rau quả đến vá giầy dép cũ; từ hớt tóc dạo đến tiệm hớt tóc; từ xích lô, xe ba gác đến thu mua ve chai… Hồ và cái đảng Việt gian cộng sản của hắn đă hiện nguyên h́nh là CÔNG CỤ ĐÔ HỘ CỦA THỰC DÂN ĐỎ NGA-XÔ, TẦU CỘNG. Toàn dân bị vô sản hoá thành NÔ LỆ.
Cuộc chiến tranh trên toàn Việt nam coi như bắt đầu từ tháng 12-1946 (v́ miền Nam có chiến tranh sớm hơn), dưới sự lănh đạo của Chính phủ Liên Hiệp kháng chiến, là CUỘC CHIẾN CỦA NHÂN DÂN VN CHỐNG SỰ QUAY LẠI CỦA THẾ LỰC THỰC DÂN PHÁP, với lực lượng quân sự hợp nhất của các đảng phái có danh xưng “QUÂN ĐỘI QUỐC GIA”, với tôn chỉ “TRUNG VỚI NƯỚC HIẾU VỚI DÂN”.
Sau khi Tàu cộng làm chủ lục địa vào năm 1949. Trong chiến dịch biên giới 1950, Tàu cộng đă cho mang vũ khí, cố vấn chính trị, cố vấn quân sự (các tướng Trần Canh, La quư Ba) sang giải quyết thắng lợi của chiến dịch, từ chiến dịch biên giới 1950 đó, chủ nghĩa THỰC DÂN ĐỎ NGA-XÔ – TÀU CỘNG đă ĐĂ TRỰC TIẾP NẮM LẤY ĐẦU NĂO CỦA GUỒNG MÁY CAI TRỊ ở VIỆT NAM. Hồ chí Minh và đồng bọn hệt như bọn Hoàng cao Khải, Lê Hoan, Bùi bằng Đoàn v.v… dưới tay chỉ huy của thực dân Pháp xưa kia.
Năm 1951, tổ chức Việt gian cộng sản của Hồ đă giả vờ tự giải tán, nay ngóc đầu trở lại dưới cái tên hiền lành “đảng lao động”.
Nếu thực dân Pháp ở thế kỷ 19, phải vũ trang xâm lược VN, th́ năm 1950 chính Hồ và cái tổ chức Việt gian cộng sản của hắn ĐĂ TỰ NGUYỆN ĐƯA VN THÀNH THUỘC ĐỊA của Nga-xô – Tàu cộng.
SỰ TỰ NGUYỆN đó được ghi trên giấy trắng, mực đen trong “Điều lệ đảng lao động VN” ³:
“Đảng lao động VN lấy chủ nghĩa Mác – Ăngghen – Lênin – Xtalin và tư tưởng Mao trạch Đông kết hợp với thực tiễn cách mạng VN làm nền tảng tư tưởng và kim chỉ nam cho mọi hành động của đảng”; trong “chính sách của đảng lao động VN” (4) “Phát triển tinh hoa văn hóa dân tộc đồng thời học tập văn hóa Liên-xô, Trung quốc và các nước dân chủ nhân dân khác”.
Tổ chức Việt gian của Hồ lấy đảng kỳ của chúng là “QUỐC KỲ NGA-XÔ” (cờ đỏ, búa liềm màu vàng).
Chúng đặt ra bài hát “ca ngợi đảng lao động VN” và “Lănh tụ ca” để ca ngợi Hồ chí Minh.
Kể từ đó già, trẻ, lớn bé, các ngành các cấp hằng ngày đều phải hát hai bài đó. Mục đích làm cho mọi người nhập tâm đến mức tưởng rằng ḿnh chịu ơn của Hồ và cái đảng Việt gian của hắn. và một TỤC LỆ mới ra đời, đó là bất kể ăn cái ǵ, làm cái ǵ cũng phải mở đầu bằng câu: “ƠN ĐẢNG ƠN BÁC”!!!
Quân đội Quốc gia, sau khi bị tẩy năo và thanh lọc trong cái gọi là RÈN CÁN, CHỈNH QUÂN, bị đổi tên thành QUÂN ĐỘI NHÂN DÂN. Tôn chỉ: “TRUNG VỚI NƯỚC HIẾU VỚI DÂN” bị đổi thành “TRUNG VỚI ĐẢNG HIẾU VỚI DÂN”, NHIỆM VỤ NÀO CŨNG HOÀN THÀNH, KHÓ KHĂN NÀO CŨNG VƯỢT QUA, KẺ THÙ NÀU CŨNG ĐÁNH THẮNG”.
Quân đội không cần biết đến NƯỚC (tức Tổ quốc) mà chỉ có trách nhiệm TRUNG với ĐẢNG với nền tảng tư tưởng và kim chỉ nam cho hành động là chủ nghĩa Mác – Ăngghen _ Lênin – Xtalin và tư tưởng Mao trạch Đông, thực chất đă biến quân đội thành QUÂN ĐÁNH THUÊ (lính lê-dương) (5) cho chủ nghĩa thực dân đỏ Nga-xô – Tàu cộng.
Chiến dịch biên giới 1950 là cái mốc đánh dấu sự can thiệp của Tàu cộng (mà cũng là sự đồng ư của Nga-xô) trực tiếp bằng quân sự vào VN. Cuối năm 1951, sự lộ diện của tổ chức Việt gian mang tên “đảng lao động VN” đánh dấu Nga-xô – Tàu cộng đă thực sự làm chủ của chiến trường VN cả quân sự, chính trị, tổ chức hành chánh, văn hóa, kinh tế, giáo dục v.v…
Cuộc chiến chuyển dạng thái:CUỘC CHIẾN CHỐNG SỰ QUAY LẠI CỦA CHỦ NGHĨA THỰC DÂN PHÁP ĐĂ SANG TRANG. KỂ TỪ ĐÓ LÀ CUỘC CHIẾN TRANH GIÀNH THUỘC ĐỊA GIỮA THỰC DÂN PHÁP VỚI THỰC DÂN ĐỎ NGA-XÔ – TÀU CỘNG.
Nhân dân và đất nước VN trở thành nạn nhân bị cả thực dân Pháp lẫn thực dân đỏ Nga-xô – Tàu cộng xâm lược.
Xin được lưu ư rằng:
- Việc thực dân Pháp quay lại xâm lược VN xuất phát từ sự ngu xuẩn “cố đấm ăn xôi” của De Gaulle, có sự đồng ư của ngay cả Maurice Thorez, tổng bí thư đảng cộng sản Pháp. Tụi thực dân Pháp được sự hỗ trợ của lính Anh vào giải giới quân Nhật ở VN từ vĩ tuyến 13 trở vào miền Nam VN chúng đă vấp phải sự chiến đấu ngoan cường của mọi tầng lớp nhân dân VN. Không một tổ chức, một đoàn thể, một đảng phái chính trị nào ở VN lúc đó hợp tác với giặc Pháp.
- C̣n thực dân đỏ Nga-xô – Tàu cộng xâm lược VN là do chính Hồ chí Minh và cái tổ chức cộng sản Việt gian của hắn MỜI VÀO và HỢP TÁC TOÀN DIỆN, TRIỆT ĐỂ.
Việc KHẲNG ĐỊNH Hồ chí Minh là tên ĐẠI VIỆT GIAN SỐ MỘT trong lịch sử dựng nước và giữ nước của nhân dân VN không phải là một vơ đoán, mà có bằng chứng cụ thể, xin được tóm tắt dưới đây:
- Khi cha Hồ là Nguyễn sinh Sắc vào Huế làm quan, tức tay sai cho thực dân Pháp, th́ ngay thời kỳ đó có nhiều quan lại lớn nhỏ đều bỏ quan đi đánh giặc Pháp xâm lược, như Phan đ́nh Phùng, Tán Thuật, Hoàng hoa Thám, Phan chu Trinh, Phan bội Châu, Cử Can, Hồ học Lăm v.v… kể các vua như Hàm Nghi, Duy Tân. Cha đẻ của họ Hồ là số ít xuất thân khoa bảng đă vô liêm sỉ xin được liếm gót thực dân Pháp. Sau này cũng vậy, trong lúc những vị như Huỳnh thúc Kháng, Đỗ hoàng Giáp; như cụ Tam nguyên Yên Đỗ Nguyễn Khuyến v.v… không hợp tác với thực dân Pháp. Một số khác đă đi Tây du học để về mở mang dân trí như các vị Nguyễn thế Truyền, Nguyễn an Ninh, Phan văn Tường… th́ 3 anh em nhà Bùi bằng Đoàn cũng cố công học để ra liếm gót giày cho thực dân Pháp. Bùi bằng Đoàn xuất thân từ án sát đă leo tới h́nh bộ thượng thư - tức công cụ chuyên chính của quân xâm lược Pháp; c̣n hai anh em của họ Bùi leo tới tuần phủ (tức quan đầu tỉnh)! Bùi bằng Đoàn vượt cả hai anh v́ trong vụ án của cụ Phan Bội Châu, Bùi bằng Đoàn được chỉ định làm thông dịch tiếp Pháp trong phiên toà, đă “MÀY, TAO” với cụ Phan bội Châu, nên được giặc Pháp rất hài ḷng, hết sức cất nhắc!!!
Nhờ cha đẻ ra làm tay sai cho giặc Pháp nên Hồ được theo cha vào Huế, học ở trường Quốc Học.
- Sau đó, Nguyễn sinh Sắc được chuyển ra tỉnh B́nh Định, làm tri huyện B́nh Khê. Hắn uống rượu say đánh chết dân (đó là mẫu QUAN mà du sinh Nguyễn H. đă ngộ nhận chụp cho tất cả các QUAN trong thời phong kiến). Để mị dân, giặc Pháp đuổi Nguyễn sinh Sắc ra khỏi quan trường và Hồ v́ thế bị đuổi khỏi Quốc học Huế.
- Hai cha con Hồ xấu hổ, v́ thế không dám về Nghệ An. Hồ lần về phía Nam kiếm sống cho đến ngày xuống tàu từ Sài-g̣n qua Pháp. Trong những ngày ở VN khi ấy của Hồ, lũ bút nô và toàn bộ guồng máy sản xuất TÀI LIỆU GIẢ cố t́m cho Hồ một h́nh ảnh yêu nước, nhưng cho đến nay vẫn không CỤ THỂ. KHÔNG CÓ TÍNH THUYẾT PHỤC.
- Lần đầu tiên ra khỏi VN là làm phụ bếp trên tàu. Chân ướt chân ráo tới Pháp là làm đơn xin học ở trường Thuộc địa và cam đoan nếu được học ra trường sẽ “phục vụ cho nước Pháp” (có nghĩa là PHỤC VỤ THỰC DÂN PHÁP). Hồ bị từ chối v́ không hội đủ điều kiện để được nhận vào học.
- Điều đó chứng minh câu chuyện rằng “Từ cảng nhà rồng, Sài-g̣n, Hồ RA ĐI T̀M ĐƯỜNG CỨU NƯỚC” là một “bài ca phét lác” của Hồ và đồng bọn. SỰ THỰC LÀ HỒ T̀M CON ĐƯỜNG VIỆT GIAN, PHỤC VỤ MẪU QUỐC PHÁP, VỚI BẰNG CHỨNG LÀ LÁ ĐƠN XIN VÀO TRƯỜNG THUỘC ĐỊA, VỚI BÚT TÍCH CỦA HỒ (1911).
- Được các cụ Phan chu Trinh, Phan văn Trường, Nguyễn thế Truyền v.v… đùm bọc, chỉ dẫn và ĐẶC BIỆT LÀ GIÁC NGỘ TINH THẦN YÊU NƯỚC, THÂN PHẬN NÔ LỆ CHO PHÁP, VÀ CHỈ DẪN D̀U DẮT Hồ VÀO HOẠT ĐỘNG CHÍNH TRỊ.
- Giờ đây đă đủ điều kiện tất yếu để kết luận rằng MỤC ĐÍCH HOẠT ĐỘNG CHÍNH TRỊ CỦA HỒ TOÀN V̀ CÁ NHÂN, V̀ KHÁT VỌNG MUỐN LÀM VUA CỦA VN, ĐÓ LÀ LƯ DO HỒ LỰA CHỌN QUỐC TẾ 3, v́ nó ỦNG HỘ SỰ GIẢI PHONG CỦA CÁC THUỘC ĐỊA. Có nghĩa là nó CÓ THỂ GIÚP HỒ TRANH QUYỀN VỚI BỘ MÁY CAI TRỊ CỦA THỰC DÂN PHÁP. Cho nên sau khi qua Nga-xô năm 1921, nhập quốc tịch Nga với tên là Line, th́ Hồ như nhận xét của Nguyễn H. “TIN VÀO ĐIỀU M̀NH LÀM LÀ ĐÚNG VÀ ĐẤU TRANH ĐẾN CÙNG CHO LƯ TƯỞNG ĐÓ. Đây cũng là một điều ĐÁNG KÍNH TRỌNG.
Bản chất của cha con Hồ đều THÍCH LÀM TAY SAI CHO NGOẠI BANG nên nếu như Hồ cho việc làm tay sai cho Nga-xô là ĐÚNG và coi việc đấu tranh để ĐỘC QUYỀN TAY SAI cho Nga-xô là LƯ TƯỞNG th́ chẳng có ǵ lạ.
Điều lạ là ông Nguyễn H., tự nhận là “một người yêu nước chân chính”, tự nhận là “nghiên cứu rất nhiều tài liệu…” mà lại PHỤC và KÍNH TRỌNG một tên Đại Việt gian là Hồ chí Minh th́ chúng ta có thể KHẲNG ĐỊNH ông Nguyễn H. thuộc thành phần nào trong xă hội VN!!!
Ông Nguyễn H. tưởng có thể “mánh khoé” và “láu lỉnh” viết rằng: “tôi th́ không thích ǵ Hồ chí Minh mấy nhưng vẫn phục” th́ những người có tinh thần bao dung, nghĩ rằng Nguyễn H. “thẳng thắn” mà bỏ qua tấm ḷng của Nguyễn H. PHỤC và KÍNH TRỌNG họ Hồ.
Là một “du sinh”, nghĩa là CHƯA ĂN HỌC TỚI NƠI TỚI CHỐN mà cứ muốn MÚA R̀U QUA MẮT THỢ” th́ xưa nay chỉ có tụi “cuội cộng sản” là dám “vắt đất ra nước, thay Trời làm mưa mà thôi” để dám hạ bút rằng: “H́nh tượng Hồ chí Minh vẫn THIÊNG LIÊNG ở RẤT NHIỀU NGƯỜI VN”.
Sống ở VN; hiểu nhiều về VN; nghiên cứu nhiều tài liệu, vậy mà có MỘT MẨU TÀI LIỆU mà trẻ em bán vé số ở Sài-g̣n cũng biết, mà nhiều người Việt ở hải ngoại cũng biết, đó là báo Tuổi Trẻ ở Sài-g̣n có làm cuộc thăm ḍ trong giới trẻ, th́ ḷi đuôi ra là “H́nh tượng Hồ chí Minh” c̣n THUA XA mấy tay bóng đá, ca sỹ v.v… V́ vụ này mà Lê văn Nuôi bị sài xể đấy. Du sinh Nguyễn H. có thể liên lạc người thân để biết sự thực, c̣n cứ viết VĂNG MẠNG thế th́ đúng là NẠN NHÂN CỦA CHÍNH SÁCH “TRỒNG NGƯỜI”!!!
Vốn tài liệu của ông Nguyễn H. xem ra RẤT ÍT lại LẪN TÀI LIỆU RỔM, nhưng MÁNH KHOÉ dùng chữ và cái LÁU LỈNH trộn lẫn thực giả, xem ra xấp xỉ bằng Bùi Tín, Vũ thư Hiên, Đoàn viết Hoạt v.v… rồi đó.
Tiếng “THÍCH” có thể dùng rất rộng răi, như thích cái áo, thích con chó, thích ca sỹ này, thích giáo sư nọ…
Tiếng “PHỤC” có hạn chế hơn, có thể dùng cho cả nghĩa tích cực, như phục một người bạn có chí tu thân; hay nghĩa tiêu cực, như PHỤC một tên ăn trộm có tài móc ví.
C̣n tiếng KÍNH TRỌNG th́ ai cũng biết rằng nó bao gồm cả THÍCH, PHỤC ở mức tuyệt đối theo hướng tích cực.
V́ PHỤC và KÍNH TRỌNG họ Hồ nên ông Nguyễn H. đă làm cái việc “điếc không sợ súng” để hạ bút viết rằng: “Hồ chí Minh đă làm được những điều lớn, như sáng lập ra đảng cộng sản Pháp (lúc đó nhiều dân đen VN c̣n chưa biết chữ nữa) và lập nên Việt Minh đánh thực dân Pháp. Hồ chí Minh chỉ PHẠM SAI LẦM khi quyết định đi theo đường lối cộng sản từ năm 1954.” !!!???
Đọc đến đoạn trích ngay trên của ông Nguyễn H., thú thật chúng tôi chợt tự hỏi, không biết ông Nguyễn H. có họ hàng xa gần, hay học tṛ của nhân vật trưởng ban tuyên huấn tỉnh ủy của nhà văn Dương thu Hương, đă hỏi cấp dưới rằng: “Đồ Chiểu là thằng nào?”; hoặc ông Nguyễn H. đă được khai tâm và chỉ “nghiên cứu nhiều tài liệu” do cán bộ có vai vế của cộng sản biên soạn, như kiểu:
1) Các tiếng “I-răng, I rắc” đă đọc là “Một răng, một rắc”, rồi c̣n giải thích cho cử tọa rằng: “gọi là nước “một răng” v́ phong tục dân họ cà răng như người vùng Kông-tum của nước ta vậy”!!!
2) Phát âm “V.I. Lênin” thành “Đồng chí SÁU LA MĂ Lênin”, mà giải thích rằng cách gọi của Liên-xô cũng giống miền Nam nước ta, như kiểu: anh Ba Duẩn (tức Lê Duẩn); anh Mười Cúc (tức Nguyễn văn Linh); anh Hai Văn (tức Phan văn Đáng) v.v…
Xin được viết tiếp về quá tŕnh Việt gian hóa của Hồ chí Minh:
- Hồ là kẻ đi và sống ở nhiều nơi, dưới nhiều thể chế chính trị ở các nước phương Đông, phương Tây, chứ đâu có như Vơ Nguyên Giáp, Phạm văn Đồng, Hoàng văn Hoan, trước 1945 chỉ quanh quẩn ở VN và sang đến Tàu lục địa là cùng. Là gián điệp của Nga-xô và cũng là một người hoạt động chính trị, Hồ có nhiều dịp để quan sát đời sống nhân dân; sinh hoạt văn hoá, kinh tế, chính trị của họ ở các nước Hồ đă đi qua, đâu như Đỗ Mười, gần nửa đầu cuộc đời chỉ có quan sát “lợn nọc nhảy cái” và hành nghề thiến heo; hoặc như Lê Đức Anh, làm cạp-rằng ở đồn điền cao-su của Pháp; hoặc Trường Chinh chỉ chúi mũi phóng tác các bài viết và nói của Mao trạch Đông như con vẹt học nói; hoặc Trần quốc Hoàn, chỉ đi ăn trộm vặt ở các làng xóm của tỉnh Hà-Tĩnh; hay như Tố Hữu, trí tưởng tượng “cách mạng tận 1954 chỉ đến mức: “Đường ta rộng thênh thang TÁM THƯỚC!”, Hoặc Ngô sỹ Hiển - cố vấn âm nhạc của bộ văn hóa thông tin thời Hoàng minh Giám, Lê Liêm, Cù huy Cận- hạ bút viết vào năm 1966: Đồng ruộng của ta đâu có phải ao nhà của chúng nó” (nghĩ rằng bên Mỹ cũng giống nông thôn VN, nghĩa là sau nhà có CÁI AO)!!!
Hồ hoạt động ngay trên đất Pháp, chính phủ thực dân Pháp cũng chỉ theo dơi, giám sát chứ đâu có bắt bớ tùy tiện. Nói tóm lại là Hồ đă được luật pháp của THỰC DÂN XANH (tức Pháp, Anh v.v…) bảo vệ như mọi công dân của họ. Vụ án của Hồ được luật sư Lô-dơ-bai (người Anh) căi cho thoát tù là một ví dụ. Hay như Phạm Hùng, bị thực dân Pháp ở VN kết án tử h́nh, khi kháng án được, đại biểu từ Pháp sang VN, cho giảm c̣n 9 năm tù!
Hồ đă chứng kiến những sự đàn áp đẫm máu ở Nga-xô, những vụ tranh quyền mà thanh toán nhau giữa các “đồng chí, đồng choé”. Bản thân Hồ cũng bị sài xể như bồi bếp của Tây mà phải cắn răng nhịn nhục, không dám có ư riêng.
Hồ cũng đă chứng kiến cảnh Nga-xô ủng hộ việc giải phóng các thuộc địa cùng lúc tiến chiếm thêm phần đất của Trung quốc (gần 1 triệu km2) để lập thành thuộc quốc có tên Mông Cổ (ngoại Mông). Nghĩa là thoát khỏi thực dân xanh để thành nô lệ cho thực dân đỏ - là Nga-xô!!!
- Khi Hồ được lệnh Nga-xô (qua bộ máy thuộc địa đỏ mang tên Quốc tế 3, như kiểu Bộ thuộc địa của chính phủ Pháp khi đó) để lập ra cái gọi là “Đảng cộng sản Đông dương”, th́ hoàn cảnh của Hồ lúc đó, dù có NGU như ḅ, cũng phải thấy rằng:
- Tổ chức gọi là đảng cộng sản Đông dương (khi đó chưa có một mống người Lào và Căm-bốt nào) do Nga lập ra.
- Đường lối hoạt động, kinh phí, đề bạt nhân sự, giáo dục, đào tạo… nhất nhất đều do Nga-xô chỉ đạo;
- Cờ của tổ chức chính là cờ Nga-xô;
- Lănh tụ của Nga-xô cũng chính là lănh tụ của Hồ và cái tổ chức cộng sản Đông dương;
- Bản thân Hồ cho đến tất cả tụi cầm đầu tổ chức cộng sản Đông dương đều vào quốc tịch Nga-xô và có tên Nga như: Hồ, Trần Phú, Lê Hồng Phong, Hà huy Tập, Nguyễn thị Minh Khai và v.v…
Năm điều nêu trên là BẰNG CHỨNG HÙNG HỒN rằng, Hồ và cái tổ chức cộng sản Đông dương của hắn, THỰC TẾ LÀ CÔNG CỤ CHIẾN LƯỢC CỦA CHỦ NGHĨA THỰC DÂN ĐỎ, KHI ẤY DO NGA-XÔ CẦM ĐẦU, nhằm NÔ LỆ HÓA TOÀN THẾ GIỚI mà BƯỚC ĐẦU LÀ CHIẾM LẠI THUỘC ĐỊA TỪ TAY CÁC NƯỚC THỰC DÂN KHÁC (như Pháp, Anh, Bồ đào Nha, Tây ban Nha…) ĐỂ TRỞ THÀNH THUỘC ĐỊA CỦA NGA-XÔ MÀ THÔI!!!
Nhiệm vụ cụ thể của Hồ do Quốc tế 3 (tức Nga-xô) trao là:
- Là phái viên của Quốc tế 3 (tức Nga-xô) với đảng cộng sản Đông dương;
- Có nhiệm vụ xây dựng phong trào “cộng sản” (tức tổ chức tay sai) ở các nước thuộc Đông-Nam-Á;
- Theo dơi mọi hoạt động của đảng cộng sản Tàu (của Mao trạch Đông), v́ Nga-xô biết rằng Tàu cộng sẽ trở thành trở ngại cho ngôi bá chủ của Nga-xô.
- Chính v́ động cơ cá nhân nên Hồ âm mưu mượn tay thực dân Pháp thủ tiêu mọi người Việt Nam yêu nước, mọi đảng phái chính trị của VN có tinh thần DÂN TỘC và QUỐC GIA;chủ trương tiêu diệt các tầng lớp rường cột trong xă hội VN (trí, phú, địa, hào), dọn đường cho sự đô hộ toàn trị của Nga-xô (tức chủ nghĩa thực dân đỏ) trên toàn Đông dương.
Cho nên ngay năm đầu đi vào hoạt động, 1925, Hồ đă bán cụ Phan bội Châu cho thực dân Pháp; năm 1928 lại bán cuộc khởi nghĩa của Nguyễn Thái Học cho thực dân Pháp. Những thanh niên VN ra hải ngoại t́m đường cứu nước, ai mà không chấp nhận làm tay sai cho Nga-xô (núp dưới lư luận chủ nghĩa quốc tế vô sản), kiên quyết v́ dân tộc và tổ quốc VN, đều bị Hồ t́m cách bán cho thực dân Pháp. Nghĩa là Hồ phá các phong trào quốc gia, dân tộc VN từ trong trứng (báo cáo Hà huy Tập gửi Quốc tế 3, đề ngày 20-4-1935, cũng có đề cập đến chuyện đó).
Hồ c̣n tổ chức cho chân tay THÂM NHẬP vào các tổ chức, đảng phái không cộng sản; các hội đoàn từ thiện, hoạt động tôn giáo, xă hội; các tổ chức tương tế, nghiệp đoàn v.v… của mọi giới, nhằm chia rẽ, đánh phá, cướp quyền lănh đạo để hướng về mục tiêu LÀM TAY SAI CHO NGA-XÔ, núp dưới mỹ từ “Cách mạng thế giới tiến lên đại đồng”.
- Chính v́ Hồ đă từng sống và hoạt động trong các chế độ chính trị đa nguyên, pháp trị của nền dân chủ tư sản, nên Hồ càng quyết tâm thực thi ĐỘC TÀI CÁ NHÂN, ĐỘC TÀI ĐẢNG TRỊ, có như vậy mới biến toàn thể NHÂN DÂN và ĐẤT NƯỚC VN thành TÀI SẢN CỦA NGA-XÔ. Và, để LỪA BỊP toàn dân VN CHÍNH HỒ là kẻ đẻ ra MÁNH KHOÉ dùng mỹ từ che đậy mọi thủ đoạn Việt gian, của Hồ và cái tổ chức tay sai cho Nga-xô, là đảng cộng sản Đông dương. Nghĩa là TUYÊN BỐ (viết hoặc nói) và THỰC THI hoàn toàn NGƯỢC 180º!
Thí dụ: - Hồ và đồng bọn tự nhận là ĐÀY TỚ CỦA DÂN, nhưng lại TỰ XƯNG LÀ CHA GIÀ DÂN TỘC; XƯNG BÁC với cả NHỮNG NGƯỜI NHIỀU TUỔI HƠN HỒ.
- Hồ HỖN LÁO xưng “TÔI TÔI” “BÁC BÁC” với Đức Thánh Trần Hưng Đạo, nhưng lại gọi VOROSILOV chỉ hơn Hồ 2 tuổi, chủ tịch Nga-xô là CỐ - nghĩa là ÔNG NỘI của ÔNG NỘI Hồ. C̣n tên đầu đàn bút nô của Hồ là Tố Hữu th́ “ANH ANH” “TÔI TÔI” với đại thi hào VN Nguyễn Du trong khi hắn làm thơ gọi Xtalin là ÔNG!
- Nếu “BẢN ÁN CHẾ ĐỘ THỰC DÂN PHÁP” mà tác giả là Hồ (như Hồ tự nhận) đă lên án thực dân Pháp CAI TRỊ THUỘC ĐỊA VN bằng SẮC LỆNH; bằng các chính sách CHIA RẼ để CAI TRỊ; bằng CHẾ ĐỘ SƯU DỊCH, THUẾ KHÓA NẶNG NỀ; bằng ĐỘC QUYỀN MUỐI, cưỡng bức uống rượu, khuyến khích hút thuốc phiện; bằng CƯỚP RUỘNG ĐẤT CỦA NÔNG DÂN; bằng BÓP NGHẸT NGÀNH CÔNG THƯƠNG NON TRẺ CỦA VN; bằng BÓP NGHẸT TỰ DO NGÔN LUẬN, bằng GIÁO DỤC NHỒI SỌ (CHÍNH SÁCH NGHU DÂN); bằng XUYÊN TẠC LỊCH SỬ như học sinh từ nhỏ đă phải học rằng: “CHÚNG TÔI LÀ NGƯỜI GAULOIS” (sắc dân chính của Pháp) và PHẢI GHI ƠN CÔNG KHAI SÁNG VĂN MINH CỦA MẪU QUỐC PHÁP và v.v….
Những điều nói trên cùng với những hứa hẹn của Hồ trong cái gọi là “Tuyên ngôn độc lập 2-9-1945”, và nhất là sau khi Hồ cho công khai cái tổ chức cộng sản Việt gian của Hồ, mang tên “đảng lao động VN” th́ dù có cố t́nh giả mù cũng không thể nào không nh́n ra con người ĐẠI VIỆT GIAN, ĐẠI MÁNH KHOÉ, ĐẠI LƯU MANH của Hồ chí Minh.
Những tội ác với các số liệu cụ thể trong “Bản án chế độ thực dân Pháp” chỉ cần nhân lên gấp ngàn vạn lần th́ sẽ GẦN BẰNG TỘI ÁC CỦA HỒ VÀ TẬP ĐOÀN TAY SAI lên TOÀN DÂN VN!!!
Nói “gần bằng”, bởi v́ có những điều mà, thời điểm là nửa cuối thế kỷ 19, thực dân Pháp cũng KHÔNG DÁM LÀM – DÙ LÀ ĐỐI VỚI DÂN THUỘC ĐỊA:
Thí dụ 1: Những người VN chống thực dân Pháp, dù bị lưu đày hay phải lên máy chém, hầu hết đều được xét xử theo tŕnh tự tố tụng. Như cụ Phan bội Châu; như các liệt sỹ Việt nam quốc dân đảng của khởi nghĩa Yên Bái; như các trường hợp của ngay tụi gọi là cộng sản: Trần Phú, Lê hồng Phong, Nguyễn thị Minh Khai, Phạm Hùng, Tôn đức Thắng… Cho đến mức một số tỉnh thành, đường phố c̣n mang tên của các vị như Phạm Hồng Thái, Nguyễn thái Học, Kư Con, Hoàng Hoa Thám…
Gia đ́nh cụ Hoàng hoa Thám bị giết hết, c̣n lại mỗi người con gái là Hoàng thị Thế, mới lên 7 tuổi, được thực dân Pháp đưa về Pháp nuôi ăn học. Và, điều oái oăm là đến năm 1960, để tô điểm cho cái gọi là “Mặt trận tổ quốc VN”, Hồ đă nhắn lời mời cụ Hoàng thị Thế về làm một thành viên của mặt trận. Lợi dụng để tuyên truyền xong, Hồ cho đưa cụ Hoàng thị Thế về “lưu đày” tại quê đẻ là Bắc Giang. Dân ở đó vẫn nhớ đến Hoàng Hoa Thám nên cụ Hoàng thị Thế rất được trọng vọng. Hồ bèn cho lôi cụ Hoàng thị Thế ra Hà-nội quản thúc cho đến chết NGHÈO VÀ CÔ ĐƠN, mặc dù bản thân xin cũng như con ở bên Pháp xin được đoàn tụ gia đ́nh, nhưng Hồ không cho cụ Hoàng thị Thế rời Hà-nội!!!
C̣n họ Hồ và cái đảng Việt gian của hắn đă giết gần một triệu người ở nông thôn VN (5% dân số nông dân ở Bắc VN của những năm 1953-1960, chỉ qua ĐẤU TỐ - mà lại do chính cán bộ cải cách ruộng đất của Hồ cho học tập đấu tố thử trước khi đưa ra đấu tố công khai). Xin LƯU Ư rằng, hầu hết nạn nhân của cải cách ruộng đất là NHỮNG NGƯỜI CÓ CÔNG ĐÓNG GÓP TÀI SẢN, NHÂN LỰC và CHÍNH BẢN THÂN CHOCUỘC KHÁNG CHIẾN CHỐNG PHÁP. Và, cũng HẦU HẾT LÀ NHỮNG NGƯỜI CHỈ ĐẠO CUỘC CHIẾN CHỐNG THỰC DÂN PHÁP TẠI LÀNG, XĂ!!!
Tại sao Hồ làm như vậy?
V́ Hồ SỢ KHÔNG TIÊN HẠ THỦ VI CƯỜNG th́ NẾU SAU ĐÓ NHỮNG NGƯỜI ẤY (tức nạn nhân của cải cách ruộng đất chấn chỉnh tổ chức) BIẾT ĐƯỢC HỒ ĐANG LỢI DỤNG HỌ CHỐNG THỰC DÂN PHÁP ĐỂ RƯỚC THỰC DÂN ĐỎ NGA-XÔ – TÀU CỘNG vào VN, chắc chắn ÂM MƯU VIỆT GIAN của Hồ sẽ bị phá sản.
Làm cải cách ruộng đất và chấn chỉnh tổ chức là thực hiện biện pháp của Hồ nhằm TIÊU DIỆT LỰC LƯỢNG YÊU NƯỚC CÓ TINH THẦN HI SINH TÀI LỰC, VẬT LỰC, NHÂN LỰC CHỐNG XÂM LƯỢC VÀ CÓ UY TÍN CŨNG NHƯ KINH NGHIỆM CHIẾN ĐẤU TOÀN DIỆN CHỐNG XÂM LƯỢC.
Đồng thời qua đó Hồ đă:
- Vô sản hoá nông thôn khiến đời sống mọi mặt của nông dân hoàn toàn phụ thuộc vào Hồ y hệt như những người nô lệ da đen ở Nam Mỹ xưa kia bị lệ thuộc vào chủ nô da trắng (tương ứng với lũ cán bộ cộng sản của Hồ). Nông dân được giáo dục “là dân cụ Hồ”, “cháu ngoan bác Hồ”, “bộ đội cụ Hồ”, “cán bộ cụ Hồ”, “hạt muối cụ Hồ”, “thóc gạo cụ Hồ” v.v… cho đến “vườn rau, ao cá bác Hồ”.!!! Thật đáng sợ!
- Qua cải cách ruộng đất, chấn chỉnh tổ chức rồi lại SỬA SAI của cải cách ruộng đất và chấn chỉnh tổ chức, người ta tưởng rằng Hồ thực bụng SỬA SAI!
Sự thực là THỰC THI cải cách ruộng đất, chấn chỉnh tổ chức và SỬA SAI của hai chính sách trên là MỘT THỦ ĐOẠN ĐỒNG BỘ của Hồ nhờ đó mà TIÊU DIỆT LỰC LƯỢNG YÊU NƯỚC CHÂN CHÍNH, đưa vào hoạt động có tổ chức, có quyền lực cho TẦNG LỚP LƯU MANH NÔNG THÔN. Tụi này ĐƯƠNG NHIÊN ngay cha mẹ, ân nhân, anh em, chồng vợ, cha con… mà CHÚNG SẴN SÀNG VU CÁO, BẮN GIẾT th́ TỔ QUỐC (là cái đối với chúng c̣n xa xôi, mơ hồ) nào có nghĩa lư ǵ. CHÚNG CHÍNH LÀ CHỖ DỰA CỦA Hồ ĐỂ BIẾN VN THÀNH THUỘC ĐỊA ĐỎ của Nga-xô – Tàu cộng.
Sửa sai của Hồ là nhằm tạo ra ở nông thôn VN một tầng lớp nữa: BỌN THEO CHỦ NGHĨA CƠ HỘI VÀ THỰC DỤNG. Đây là những người bị TỐ OAN được PHỤC HỒI. Tất nhiên bọn họ là tầng lớp trung dung, theo đuôi hoặc an phận kiểu “nín thở qua sông” - Hồ hy sinh một số tụi TỐ LÁO để cho những người được PHỤC HỒI rạch mơm, có khi giết chết cho hả giận.
Thế là SAU SỬA SAI, nông thôn VN h́nh thành hai tầng lớp ĐỐI ĐẦU NHAU, HẬN THÙ NHAU. Bọn họ TỰ NGUYỆN GIÁM SÁT NHAU RẤT CHẶT CHẼ. Thế là, tất cả ĐỀU LÀ TAI MẮT CỦA Hồ- Tức bộ máy ĐÔ HỘ của thực dân đỏ Nga-xô – Tàu cộng. Tất cả đều ĐUA NHAU TRUNG THÀNH với Hồ, tổ chức giám sát nhau trong việc thực thi mọi đường lối, chính sách Việt gian của Hồ và các đệ tử kế cận.
Truyền thống tốt đẹp của nông thôn VN bị XOÁ BỎ!!!
(c̣n tiếp)