Tản mạn Hồn Việt 3

 

TR̉ MĂI VƠ BÁN CAO ĐƠN CỦA THÔNG LUẬN

 

 

Để chứng minh tṛ XIẾC KHỈ “ḥa giải – ḥa hợp”, Thông Luận lại làm “thuốc giả” nhân nói về cuộc đảo chánh nền Đệ nhất Cộng ḥa.

 

Hai nhân vật được cho ra bến xe măi vơ bán cao đơn lần này là:

 

  1. Đại tá cộng sản Bùi Tín, con trai của “cỗ máy chém” người Việt Nam yêu nước, thời thực dân Pháp là H́nh bộ thượng thư Bùi Bằng Đoàn, trong bài viết có tên: “CÁI NH̀N TỪ HÀ-NỘI”.

 

  1. Và bài “CÁI NH̀N TỪ SÀI-G̉N”, của Tôn Thất Thiện, viết từ Ottawa.

 

Thông Luận đă viết lời giới thiệu như sau:

“Trong số trước, Thông Luận đă đăng bài nhận định của ông Bùi Tín về cuộc đảo chính lật đổ ông Ngô Đ́nh Diệm như là một cái nh́n từ Hà-nội; ông Bùi Tín LÚC ĐÓ* là phó tổng biên tập nhật báo Nhân dân…”

 

“Lần này chúng tôi đăng sau đây bài của ông Tôn thất Thiện như là một cái nh́n từ Sài-g̣n; ông Tôn thất Thiện lúc đó là tùy viên báo chí của ông Diệm. Cũng nên nói thêm là hai ông Tôn thất Thiện và Bùi Tín là BẠN THÂN*. Họ chỉ cách nhau một tuổi, cùng là con của hai thượng thư triều đ́nh Huế, nhà ở sát vách nhau, cùng học một trường và cùng hoạt động trong ngành báo chí, họ đi hai con đường đối nghịch nhau trong cuộc tương tranh quốc- cộng, như thảm kịch chung của dân tộc VN. HIỆN NAY* họ lại là BẠN THÂN* và cùng là CHÍ HỮU* trong Tập hợp Dân chủ Đa nguyên”.

 

Trước khi vào phần nhận xét nội dung hai “cái nh́n” của Bùi Tín và Tôn thất Thiện, xin phép lưu ư bạn đọc về BẢN CHẤT VIẾT LÁO của Thông Luận: Truyền thống NÂNG BI.

 

Thí dụ 1: Ông Nguyễn minh Cần, chức vụ cao nhất trong cuộc đời khi phục vụ tập đoàn Việt gian Hồ chí Minh, là THƯỜNG VỤ THÀNH ỦY HÀ-NỘI, th́ Thông Luận THỔI LÊN thành NGUYÊN BÍ THƯ THÀNH ỦY HÀ-NỘI”.

 

Thí dụ 2: Trung tướng cộng sản Trần Độ là một trong những tên đồ tể của lính lê-dương cộng sản VN, làm nhiệm vụ chém giết trong đội quân xâm lược đỏ vào lănh thổ VNCH sớm nhất. Hắn chỉ chuyển sang dân sự trong ngụy quyền Hà-nội sau 1976. Thế nhưng khi Trần Độ chết – lúc là dân sự về hưu v́ bị đá đít – Thông Luận đă trịnh trọng in chân dung Trần Độ trong quân phục cấp tướng của ngụy quân cộng sản và TỰ Ư sửa tiểu sử Trần Độ là RỜI QUÂN NGŨ từ 1974, ra Bắc làm nhiệm vụ khác!!! Để làm ǵ? Đó là Thông Luận muốn XÓA TỘI cho Trần Độ của những ngày xâm lược 1975 cho đến khi chúng đặt xong ách thực dân đỏ, để tăng phần hiệu quả cho việc vận động các “trí thức mù ḷa lịch sử”, “đầu óc khiếp sợ bạo lực” làm lễ tưởng niệm, đọc văn tế cho Trần Độ!!!

 

Tạm dẫn chứng hai thí dụ để bạn đọc khỏi tốn nhiều th́ giờ kiểm tra.

 

Lần này, trong phần giới thiệu về “hai cái nh́n”, Thông Luận vẫn chứng nào tật đó.

 

Chính phủ Ngô Đ́nh Diệm bị đảo chánh tháng 11-1963. Ngay Bùi Tín cũng một trùm nói láo và viết láo, cũng đă ghi rành rành trong “Hoa Xuyên Tuyết” rằng tận tháng 10-1964 mới  chính thức bước vào nghề làm báo, ở tờ Quân đội Nhân dân. Ấy thế mà Thông luận DÁM VIẾT rằng Bùi Tín là phó tổng biên tập nhật báo Nhân dân từ 1963!!!! Láo quá xá!!!

 

Chủ đích của Thông Luận là THỒI Bùi Tín lên hy vọng tăng hiệu quả tṛ xiếc khỉ “ḥa giải – ḥa hợp”.

 

Sở dĩ Bùi Tín, KHÔNG CẢI CHÍNH, mặc dù sống ngay bên ṭa soạn Thông Luận, v́ chính Bùi Tín cũng là ĐỒNG LƠA của Thông Luận, và có khi c̣n là SƯ PHỤ về nghề và cấp trên trong nhóm DÂN CHỦ CUỘI.

 

Thí dụ 1: Thực tế chính trong các sách và bài viết của ḿnh, Bùi Tín THỪA NHẬN khi thực thi việc tập kết nhân sự theo quy định của hiệp định Genève 1954 về VN, tập đoàn Việt gian Hồ chí Minh vẫn cho cài người và chôn cất vũ khí ở miền Nam. Bọn chúng đă phá công cuộc xây dựng ḥa b́nh của VNCH, và trắng trợn đến mức tháng 1-1959, dưới sự chủ tọa của Hồ, bọn chúng đề ra nghị quyết 15, quyết tâm VŨ TRANG XÂM LƯỢC VNCH. V́ thế, nghĩa là ĐĂ CÓ NGHỊ QUYẾT 15 rồi, VNCH mới có luật 10/59 để TỰ VỆ. Ấy thế mà Bùi Tín đă đổi trắng thay đen, viết rằng VNCH giết “NHỮNG NGƯỜI YÊU NƯỚC’! (tức tụi Việt gian cộng sản nằm vùng). ĐỂ BAO CHE cho tội VŨ TRANG XÂM LƯỢC VNCH do Hồ phát động v́ QUYỀN LỢI NGA-XÔ và TÀU CỘNG, Bùi Tín ĐĂ SỬA lại ngày ra đời của nghị quyết 15 là 1-1960 (Mây Mù Thế Kỷ). Bị vạch mặt, Bùi tín CHỮA LẠI thành CUỐI 1959.

 

Nghĩa là Bùi Tín cố t́nh cho người đọc - nhất là thế hệ trẻ VN - tưởng rằng luật 10/59 ra đời trước nghị quyết 15!!! Thật là BỒI BÚT LƯU MANH của Việt gian cộng sản từ RĂNG tới TÓC!

 

Thí dụ 2: Đầu Xuân Qúy Mùi, Bùi Tín viết bài: “Một phương án đổi mới tŕnh đồng bào cả nước”, trong đó có đoạn: “… trên tinh thần ḥa giải và ḥa hợp dân tộc THẬT L̉NG*; nhân đây, tôi tuyên bố từ bỏ 9 (chín) Huân chương Kháng chiến, Quân công, Chiến công, Chiến sỹ vẻ vang tôi được hưởng…”. Vốn hay VIẾT LÁO nên Bùi Tín quên mất rằng trong “Hoa xuyên tuyết, trang 195, Bùi Tín khoe là được thưởng 16 (mười sáu) huân chương, huy chương. Vậy c̣n giữ lại 7 (bảy) cái để đeo, chờ ngày “ḥa b́nh chinh phục” cộng đồng người Việt tỵ nạn cộng sản thành công dân CHXHCNVN, báo công trước bộ chính trị Việt gian cộng sản chăng? (!!!) Như vậy là THẬT L̉NG kiểu Vẹm Hồ 100% đấy!

 

Với dă tâm như thế nên bài “Cái nh́n từ Hà-nội”, Bùi Tín có vài chỗ đề cao tổng thống Ngô Đ́nh Diệm, để rồi sau đó ra những chiêu xuyên tạc một cách nham hiểm, mà nếu người đọc thiếu kỹ tính sẽ bị lừa.

 

Riêng bài của Tôn thất Thiện – “Cái nh́n từ Sài-g̣n” – th́… BẤT THIỆN một cách KHỜ KHẠO  và quá LỘ LIỄU trong màn xiếc khỉ “ḥa giải – ḥa hợp”.

 

Tôn thất Thiện viết như sau:

“Chuyện thứ ba là một chuyện về kiên nhẫn, hay có thể nói là ĺ lợm. Từ năm 1963 tôi hằng nghĩ rằng ông Hồ chí Minh phải chia sẻ với những người trong đảng một nhận định ǵ về cuộc đảo chánh. Nhưng sưu tầm tài liệu, hết năm này qua năm khác, không thấy có nhận định nào của ông Hồ. Tất nhiên, điều đáng làm nhất là hỏi những người gần gũi ông Hồ. Nhưng họ là những người “phía bên kia”, và họ lại ở Hà-nội. Làm được việc này hầu như là vô hy vọng. Nhưng may thay TÔI ĐĂ LÀM ĐƯỢC*.

 

Trong thời gian gần đây tôi may mắn gặp một người từ Hà-nội, mà tôi quen khá thân trước 1954. Và cũng RẤT MAY*, người này là MỘT NGƯỜI HIẾM CÓ* đă được CHÍNH TAI M̀NH* nghe ông Hồ nhận định về vụ đảo chánh 1963. Người này TUYỆT ĐỐI CẤM TÔI TIẾT LỘ TÊN Y KHI C̉N SỐNG*, v́ đây là một “BÍ MẬT THÂM CUNG”*, tôi gọi y là “cán bộ X”.

 

Cán bộ X đă kể cho tôi nghe câu chuyện như sau: Y là một người có mặt tại phủ chủ tịch ở Hà-nội ngày xảy ra đảo chánh ở Sài-g̣n. Y thuộc một nhóm người được ông Hồ cho gặp chiều ngày 2-11-1963. Khi vào phủ chủ tịch th́ ông Hồ đang bận tiếp một phái đoàn ǵ đó. Y phải đợi NGOÀI HÀNH LANG*. Đang đợi th́ THẤY CÓ NGƯỜI MANG MỘT BAO THƠ VÀO CHO ÔNG HỒ*- NH̀N VÀO* THẤY ÔNG HỒ MỞ THƠ RA ĐỌC* xong, không nói ǵ, BỎ THƠ VÀO TÚI*, rồi tiếp tục tiếp khách.

 

Một lúc sau, khách đi rồi, ông cho gọi NHÓM CỦA CÁN BỘ X, và nói: “Lúc năy người ta báo cho Bác biết là ông Diệm vừa bị lật đổ. Ông Diệm là kẻ địch thủ ghê gớm nhứt của Bác – Nay ông bị loại rồi, th́ chiến thắng chắc chắn sẽ về ta rồi.”

 

Đọc những ḍng trên không thể tin được tác giả là một giáo sư, con một ông thượng thư ở triều đ́nh Huế, từng là tùy viên báo chí của tổng thống Ngô đ́nh Diệm, đang sống ở một nước văn minh. (?!)

 

Phủ chủ tịch của Hồ là Phủ toàn quyền thời thực dân Pháp ở Đông Dương; là Biệt điện của Quốc trưởng Bảo Đại chứ có phải văn pḥng ủy ban xă ở miền Bắc VN trước 1975 đâu, hoặc sở thú đâu, mà chủ tịch nước tiếp khách lại để cửa pḥng mở thông thống để cho người ngoài hành lang cũng nh́n thấy mọi diễn biến trong pḥng. Không có nổi pḥng chờ cho khách ngồi chờ đến lượt được tiếp mà ngồi chờ ở hành lang như ở pḥng mạch cấp huyện vậy???

 

Xin tác giả Tôn thất Thiện, đến pḥng khám nha khoa ở Ottawa, xem khi ngồi chờ có phải ngồi chờ ở hành lang không và có nh́n thấy bác sỹ khám cho người bệnh ở trong pḥng khám ra sao không? Và, cũng xin lưu ư ông giáo sư, thành viên của Tập hợp Dân chủ Đa nguyên, rằng đến khám răng cũng phải ghi danh để lưu.

 

Cho nên ai đă được Hồ tiếp ở Phủ chủ tịch đều có sổ ghi lại tên tuổi, chức vụ, giờ giấc v.v… th́ việc tác giả viết rơ ngày cán bộ X được Hồ tiếp là “chiều 2-11-1963”, và cái tay cán bộ  X đó rời Hà-nội tới Ottawa “thời gian gần đây”, đủ tài liệu để an ninh cộng sản Hà-nội t́m ra cán bộ X này là ai, chỉ nhiều lắm là 30 phút!!!

 

Rồi nào là “không dùng điện thoại” mà lại “viết thơ”; rồi đang tiếp khách lại bóc “thơ” đọc và “bỏ túi”; rồi lại phải “tâm sự” ngay với nhóm của cán bộ X!!! Sao mà ngờ nghệch thế???

 

Trí tưởng tượng của Tôn thất Thiện quá nghèo nàn; bịa đặt quá trắng trợn, cứ tưởng ai cũng có cái “óc ḅ” như ḿnh nên “học đ̣i Vũ thư Hiên” trong chuyện Vũ đ́nh Huỳnh chống gậy lên phủ chủ tịch mắng cho Hồ một trận, giữa lúc Hồ đang tiếp một cán bộ cao cấp để nghe báo cáo!

 

Kịch bản “hai cái nh́n” này chỉ nhằm CHỨNG MINH rằng hai cựu nhân viên cao cấp của hai miền Nam và Bắc VN, từng đối nghịch nhau, nhưng nay cùng “ḥa giải – ḥa hợp” trong tổ chức Tập hợp Dân chủ Đa nguyên và là CHÍ HỮU!

 

Thí dụ : “NGƯỜI THẬT VIỆC CHƯA THẬT”

                        “NGƯỜI BẤT TÍN VIỆC BẤT THIỆN”.

như trên, th́ dù đứa bé con lên năm cũng biết cái tổ chức đó chỉ là “CUỘI” hoặc “Lính Cao Biền giậy non” mà thôi!!!

 

24-6-2004

 

Chú thích: * Hồn Việt nhấn mạnh để bạn đọc lưu ư.

[Trang chính]