Tản mạn Hồn Việt 4

 

CHÂN DUNG TRẦN KHUÊ

DÂN CHỦ HAY ... CHỦ DÂN?!

 

 

Truyền thông báo chí tiếng Việt ở hải ngoại từ nhiều năm nay đă đề cập đến nhân vật Trần Khuê như một ngôi sao sáng trong phong trào “dân chủ hóa VN”.

 

Có những ng̣i bút hoặc thực t́nh không biết, hoặc v́ một lư do nào đó, đă cố t́nh khoác cho Trần Khuê những danh xưng phịa, để bịp bạn đọc ủng hộ quan điểm của chính ḿnh.

 

Trần Khuê chỉ là một cán bộ nghiên cứu của Viện Hán Nôm của ngụy quyền Hà-nội; chưa hề có học hàm, học vị nào và cũng chưa hề được phong danh hiệu “phó giáo sư” hay “giáo sư”. Như thế không có nghĩa là phủ nhận sự uyên bác của Trần Khuê so với lũ “tiến sỹ giấy, tiến sỹ rổm” của ngụy quyền cộng sản Ba Đ́nh.

 

Nhiều người không bằng cấp, hoặc bằng cấp thấp nhưng c̣n giỏi gấp ngàn vạn lần kẻ có bằng cấp. Tỷ dụ như Victor Hugo của Pháp, cụ Nguyễn văn Tố của Việt-nam v.v… Hoặc cụ “tú” Xương chắc chắn hơn ngàn lần “cử nhân” Bùi Bằng Đoàn, hoặc “phó bảng” Nguyễn Sinh Sắc!

 

Dù khâm phục hay ghét bỏ th́ ng̣i bút của người làm công tác nghiên cứu hay truyền thông nhất thiết phải trung thực. Đừng học kiểu mấy người bán gà làm sẵn ở chợ Bến Thành hay Đồng Xuân… thổi hơi vào gà, bôi nước màu cho gà, khiến con gà có vẻ béo vàng để lừa người mua.

 

Với ng̣i bút cố t́nh lừa đảo th́ bạn đọc tự hiểu họ thuộc loại ǵ trong cuộc đấu tranh, của nhân dân Việt nam cả trong và ngoài nước, chống ngụy quyền cộng sản Hà-nội. Khỏi cần phải bàn bạc!

 

C̣n với những ng̣i bút v́ lư do lười tham khảo tài liệu, cứ viết văng mạng cái ḿnh chưa rành rẽ, th́ nên có thiện chí xem lại cách đưa tin như vậy, là phản bội ḷng tin của bạn đọc, tiếp tay cho tụi coi đấu tranh hiện nay là một thương vụ lưu manh: một tay móc túi tiền của bạn đọc, một tay ngửa ra xin “trợ cấp” của ngụy quyền cộng sản Hà-nội!!!

 

*

*         *

 

TẠI SAO TRẦN KHUÊ ĐẤU TRANH?

 

Trong xă hội VN do ngụy quyền cộng sản Hà-nội cai trị, có thể nói là toàn dân bị đè nén, áp bức, bóc lột. Trong mọi địa bàn, người càng giỏi càng bị cảnh bất công. Bởi bản thân những tên cộng sản chóp bu từ thời họ Hồ, đều tụ họp nhau thành một tổ chức ăn cướp, Việt gian, v́ quyền lợi của Nga-xô, Tàu cộng, và cũng dựa vào Nga-xô và Tàu cộng để tồn tại. Tổ chức của bọn chúng, núp dưới cái áo chính trị, mang tên đảng cộng sản, thực chất là công cụ, của thực dân đỏ Nga-xô và Tàu cộng, nhằm trực tiếp cai trị và bóc lột toàn dân Việt nam.

Tính chất thuộc địa đỏ của VN là có hai mẫu quốc: Nga-xô và Tàu cộng. Bởi vậy bọn Việt gian cộng sản cầm quyền cũng chia làm hai xu hướng: bọn làm tay sai của Nga-xô có tên xét lại và bọn làm tay sai của Tàu cộng có tên là giáo điều. Cả hai bọn Việt gian, khi nổi khi ch́m, đều phụ thuộc vào mối quan hệ của Nga-xô và Tàu cộng với nhau; phụ thuộc vào t́nh h́nh thế giới cũng như mối quan hệ của hai tên thực dân đỏ đó với thế giới Tây phương.

 

Ở Bắc VN trước 1975 và ở Nam VN từ 30-4-1975 cho đến lúc gọi là mở cửa - giữa thập niên 80 - người nông dân sản xuất giỏi, người xă viên hợp tác xă thương nghiệp, tiểu thủ công nghiệp giỏi đều bị chụp cho cái nón cối: manh nha mầm mống “chế độ bóc lột”! (?)

 

Thí dụ cụ thể như vụ “khoán sản phẩm” đến từng hộ nông dân của Kim Ngọc hay phát triển hàng tiêu dùng nội hóa như “Vua lốp”, tất cả đều bị đánh cho mê tơi bởi ngụy quyền cộng sản Ba Đ́nh!

 

Trí thức cũng vậy, chỉ được phép phỏng theo Nga-xô và Tàu cộng. Thí dụ: phải làm theo lư thuyết phản khoa học của Nga-xô - học thuyết Mít-su-rin _ Lư-xen-kô; hay lợn “3 cắt” tiêm nước vào xăng dùng cho xe hơi, cấy dầy v.v… như kinh nghiệm của Tàu cộng!

 

Viện Hán Nôm là cơ quan nghiên cứu thuộc loại lép vế nhất trong ủy ban khoa học xă hội của ngụy quyền cộng sản Ba-Đ́nh, thiếu sự đầu tư mọi mặt của tụi thống trị. Chính v́ thế loại trừ những người từ “chế độ cũ” để lại, c̣n số mới không được quan tâm cho đào tạo để có học hàm, học vị. Trần Khuê là một nạn nhân trong số đó, cho dù có năng lực nghiên cứu và tŕnh độ hơn lũ phó tiến sỹ, tiến sỹ; phó giáo sư, giáo sư được ngụy quyền cộng sản Ba Đ́nh phong tặng. Một trong những yếu tố khiến Trần Khuê “chống đối” là như vậy.

 

Nếu xưa kia, tập đoàn Việt gian Hồ chí Minh căm thù các người có học hàm học vị - gọi chung là trí thức thời thực dân Pháp, bởi trong bọn chúng, hầu hết là lũ học hành nửa dơi nửa chuột. Vơ nguyên Giáp, khá nhất trong bọn th́ cũng chỉ học đến năm thứ hai trường Luật Hà-nội; Phạm văn Đồng có tú tài phần 1, c̣n toàn bộ tụi có chân trong bộ chính trị và ban bí thư học hành không qua cấp hai phổ thông, kề từ Trường Chinh, Lê Duẫn, Phạm Hùng, Nguyễn Chí Thanh, Nguyễn Duy Trinh, Lê Thanh Nghị, Hoàng văn Hoan, Văn tiến Dũng, Tố Hữu, Trần quốc Hoàn, Đỗ Mười, Lê văn Lương, Nguyễn Côn, Hoàng Anh.

 

Nhưng khi nắm được quyền đô hộ miền Bắc VN  sau 1954, bọn chúng cho con em, cháu chắt và con em lũ đệ tử đi học ở các mẫu quốc và vệ tinh của mẫu quốc – các nước Đông Âu, theo hiệp định tặng bằng cấp, học hàm”  về để có một lũ gọi là “trí thức mới” – nghĩa là kiến thức không tương xứng với bằng cấp học hàm. Chỉ có số rất ít có năng lực như Phan đ́nh Diệu, Vũ ngọc Cự, Nguyễn đ́nh Tứ, Nguyễn văn Hiệu, Nguyễn văn Đạo, Đặng xuân Kỳ, Phan đang Tâm... C̣n lại là lũ kiến thức “ăn đong”. Tuy nhiên chúng vẫn có chỗ đứng và có bằng cấp – dù là bằng do mẫu quốc cho không, nên lương bổng, chức vụ cứ lên như diều. C̣n cho dù có năng lực như Trần Khuê và v.v... th́ vẫn chỉ là con tép nuôi trong ao bùn.

 

*

*         *

 

TRẦN KHUÊ TRONG VAI KẺ SỸ

 

Nghiên cứu về Hán Nôm nên Trần Khuê học được ngón vơ của các tay thuyết khách Tàu xưa kia như kiểu Trương Nghi, Tô Tần, Thương Ưởng, Hám Trạch v.v... và Trần Khuê “khôn ngoan” chọn đề tài Hồ chí Minh cho các lập luận khi thuyết khách, hy vọng như những nhân vật nói trên, từ dân thường (kiểu cán bộ) một bước lên “cố vấn” hoặc “thư kư riêng” cho “tổng bí thư”! Cho nên chưa một ai trong xă hội của cộng sản VN kể cả đứa con hoang của Hồ là Nông đức Mạnh, cũng chỉ dám đánh bóng Hồ bằng cách từ cái gọi là tác phong Hồ chí Minh, làm ảo thuật thành tư tưởng Hồ chí Minh, chứ không chơi bạo như Trần Khuê, nhà Hồ chí Minh học duy nhất trên thế giới, đă sáng tạo ra cái gọi là Chủ nghĩa Hồ chí Minh, kiểu Tô Tần đẻ ra thuyết hợp tung vậy!

 

Với cái vốn  nghiên cứu về Hồ, bị chỉ đạo bởi tham vọng chấp chính, nên Trần khuê cố t́nh dựa vào thông tin giả để đề cao Hồ trên mức thông thường và hoàn toàn bỏ qua mọi tài liệu, nhân chứng, vật chứng về tội ác giết dân, bán nước, dâm đăng của Hồ.

 

Những ǵ Trần Khuê nêu lên về Hồ chỉ có một phần sự thật nên thiếu trung thực trên b́nh diện là nhà nghiên cứu; rất tai hại cho việc dân chủ hóa thực sự của VN cả trước mắt lẫn lâu dài.

 

Bạn đọc cần tỉnh táo, đọc kỹ lưỡng những ǵ Trần Khuê viết ra trên giấy trắng mực đen, chứ đừng bị ảnh hưởng của ḷng thương hại v́ thấy Trần Khuê bị tù, nghèo khổ, ốm yếu và nhất là đừng hiểu Trần Khuê qua những ng̣i bút bất lương của tụi cơ hội, tụi nằm vùng, tụi chủ hàng và tụi ngu mà thích bàn và a dua bàn láo.

 

Nêu lên chủ đề “dân chủ hóa VN” hoặc “chống tham nhũng”  nhằm dẫn dắt mọi người vào mê lộ của chủ nghĩa Hồ chí Minh do tham vọng cá nhân thúc đẩy, nên Trần Khuê chỉ có thể đóng vai kẻ sỹ chứ không thể nào là kẻ sỹ chân thực được!!!

 

*

*         *

 

TRẦN KHUÊ CHỌN LẦM MINH CHỦ

 

Không phải ai cũng kiên nhẫn và cẩn thận chọn minh chủ như  Nguyễn Trăi ở VN, hay Lă Vọng ngồi câu cá chờ thời. C̣n nôn nóng có địa vị th́ sẽ chỉ lầm lỡ như Phạm tăng, Bàng Quyên mà thôi.

 

Trần Khuê chính là một thứ Phạm Tăng, Bàng Quyên ở VN hiện nay.

 

Ngay những ḍng đầu của tiểu luận “chỉnh đốn để tồn tại và phát triển”, Trần Khuê đă viết: “Người xưa nói đúng: “Quốc gia hưng vong thất phu hữu trách”, tức là đất nước hưng thịnh hay suy vong kẻ tầm thường vô học c̣n có trách nhiệm huống chi kẻ thức giả”.

 

Rồi, dù cũng đă biết rằng: “Xét cho cùng, đó cũng là bất hạnh chung của những người có tâm huyết với dân tộc và đất nước ở mọi nơi, mọi thời. V́ có dễ ǵ gặp được minh quân, minh chúa, minh chủ tịch, minh tổng bí thư, minh tổng thống!

 

Viết th́ hay lắm. Nhưng tham vọng cá nhân thường làm con người mù ḷa, nên khi Nguyễn minh Triết (nay là ủy viên chính trị bộ, bí thư Sài-g̣n), lúc đó là ủy viên chính trị bộ, trưởng ban dân vận T.Ư., gặp Trần Khuê và đề nghị Trần Khuê viết hết những suy nghĩ của ḿnh th́ Trần Khuê hiểu rằng đây là phái viên của Lê khả Phiêu, vội vàng nhận lời ngay, mà quên mất Lê khả Phiêu là loại ǵ? Ai đă móc Phiêu để lên cái ghế tổng bí thư của Đỗ Mười?

 

Thế rồi ngày 18-1-1999, Trần Khuê gửi đến Nguyễn minh Triết bản tiểu luận “Chỉnh đốn để tồn tại và phát triển” để đưa tới Lê khả Phiêu, kiểu như Nguyễn Trăi đă làm với Lê Lợi!

 

Cái sai căn bản của Trần Khuê là ở chỗ đó. Bởi v́ kế sách của Nguyễn Trăi là giúp cho anh hùng Lê Lợi đuổi quân minh xâm lược, quang phục quê hương – C̣n tiểu luận của Trần Khuê là giúp Lê khả Phiêu che giấu bộ mặt Việt gian của cái gọi là đảng cộng sản VN cho bớt lộ liễu v́ nhân dân phần nào đă nh́n ra chân tướng của bọn chúng.

 

Ngay từ ngày 12-8-1998, Trần Khuê đă nói với Nguyễn minh Triết:

“- Mong anh nói với Trung Ương là kỳ này ta có sửa th́ sửa tận gốc chứ cứ sửa chắp vá lặt vặt th́ kết quả không tốt đâu – “

 

Rồi Trần Khuê khẳng định vai tṛ lănh đạo của đảng cộng sản:

“ - Tức là ta phải sửa đảng ta thôi. Về mối quan hệ giữa Dân tộc và Đảng th́ xin miễn bàn. Dân tộc này c̣n chọn Đảng nào ngoài Đảng cộng sản, mà đảng này không lănh đạo, không phục vụ Dân này th́ c̣n phục vụ ai? Mà con đường đi lên XHCN do Hồ chí Minh và Đảng ta lựa chọn th́ dân tộc ta đă nhất trí từ 6, 7 chục năm nay rồi.”

 

Hơn một năm chờ đợi, ngày 25-2-2000, Trần Khuê đành lật bài, gửi “Thư ngỏ gửi đồng chí tổng bí thư Lê khả Phiêu, với phong cách y hệt mấy tay thuyết khách trong chuyện cổ của Tàu, chỉ khác là dùng ngôn từ hiện đại.

 

Mở đầu thư là nói khích Lê khả Phiêu: “ – Ông bà ta đă dạy: “Cờ đến tay ai người đó phất” – ” (Câu này đă lộ rơ bản chất cơ hội của Trần Khuê).

 

Khích xong, Trần Khuê phỉnh Lê khả Phiêu, đồng thời bày tỏ khéo léo ḷng tung thành với Lê khả Phiêu, nếu được sử dụng dưới trướng:

“- Hiện nay, đồng chí đang phất tốt, nhiều triển vọng. Mọi người có trách nhiệm ủng hộ đồng chí. Xin miễn mọi sự bàn ngang, bàn lùi.”

 

Rồi y hệt Tô Tần, khi thống thiết phỉnh vua nước Triệu, Trần Khuê găi vào chỗ ngứa của Lê khả Phiêu: “- Chúng tôi xúc động khi đọc bức thư của đồng chí gửi nhân dân thành phố Hồ chí Minh, càng xúc động trước những lời lẽ chân thành và chính xác của đồng chí nói trước bà con Thái B́nh. Do đó bằng cảm quan  Nguyễn ái Quốc chúng tôi không chỉ cảm nhận mà thức nhận rằng: Không theo ngọn cờ DÂN CHỦ HÓA ĐẤT NƯỚC cũng có nghĩa là không theo tư tưởng Hồ chí Minh.”

 

Chắc chắn Trần Khuê phải hiểu rằng:

 

1)      Chính v́ xă hội VN bị cai trị bởi sự độc tài của một nhúm đầu lănh Việt gian cộng sản, nên loại “lớp hai khai lớp ba”, loại đi đâu “mèo chuột” ở đó như Lê khả Phiêu, mới có thể “chó nhảy bàn độc” để thành tổng bí thư. C̣n nếu có độ một phần trăm dân chủ như ở các nước tư bản mà Trần Khuê chê bai, th́ chỗ ngồi đúng của Phiêu là chủ quán bia ôm; của Đỗ Mười là pḥng thụ tinh cho heo, cao nhất là ở cấp huyện; của Nguyễn văn Linh là cửa hàng bán khung ảnh; của Trường Chinh là quầy bán sách cũ v.v... Làm sao bọn chúng, trong cơ thể toàn máu Việt gian, lại có chỗ đứng đàng hoàng trong xă  hội dân chủ. Chẳng khác nào như những Hoàng cao Khải, Lê Hoan, Bùi Bằng Đoàn, vơng lọng nghênh ngang dưới thời thực dân Pháp!

 

2)      Cái tṛ mị dân về công bằng, dân chủ, tiến bộ rồi cả ḥa b́nh nữa đă nảy sinh và phát triển từ thời Hồ c̣n sống và cũng chính hắn là tác giả của những quả lừa đó qua các thứ gọi là “phong trào” và “cách mạng”, như cải cách ruộng đất; cách mạng văn hóa tư tưởng; cải tạo công thương nghiệp tư bản tư doanh; hợp tác hóa nông nghiệp, tiểu thủ công, ôn nghèo nhớ khổ; chống chủ nghĩa cá nhân; 3 xây 3 chống; 3 sẵn sàng, 3 đảm đang v..v... Nhưng thực chất kết quả thực thi những tṛ lưu manh đó, người dân VN đều thành nô lệ đỏ. Nghĩa là không chỉ là nô lệ về vật chất và thân xác mà cả phần tinh thần, tín ngưỡng. Đồng thời đó cũng là biện pháp củng cố độc tài cá nhân, loại bỏ đối lập trong nội bộ đảng Việt gian cộng sản.

 

3)      Lê khả Phiêu như “chó nhảy bàn độc” nhờ nước lụt là “đại hội giữa nhiệm kỳ”; uy tín th́ mỏng như cánh chuồn chuồn (nếu có); kiến thức “nói c̣n cà lăm chưa sơi, ăn đong; thành tích th́ tẹp nhẹp; không chân rết, như con ốc sên; vẫn phải vâng lời Đỗ Mười và Lê đức Anh, cho nên Phiêu học lại vơ của Hoàng văn Hoan, nghĩa là dùng cái gọi là “tư tưởng Hồ chí Minh” để tập hợp tay chân, củng cố cái ghế độc tài tổng bí thư, v́ thế muốn mượn sức những người bị lép vế nên mới đi vơ “dân chủ ở cơ sở”.

 

Cộng sản và dân chủ là một cặp phạm trù đối kháng có tính tiêu diệt nhau.

Đă là cộng sản th́ không thể nào có dân chủ!

Dân chủ chỉ phát sinh và phát triển trong tiến tŕnh tiêu diệt cộng sản (tức độc tài toàn trị)!

 

Đây là cái sai về biện chứng của Trần Khuê.

Trần Khuê c̣n sai lầm thảm hại hơn khi muốn xây dựng dân chủ trên cơ sở “tư tưởng Hồ chí Minh”. Và để cho độc đáo hơn giống mấy anh thuyết khách kiếm ăn thời Đông Chu bên Tàu, Trần Khuê nâng “tư tưởng Hồ chí Minh” lên thành “chủ nghĩa Hồ chí Minh!”

 

Con đường của Trần khuê đi, y hệt nhà khoa học Lư-sen-kô của Nga-xô, thổi ông già trồng cây, ít học, thành nhà bác học để đẻ ra cái gọi là “học thuyết  Mít- su- rim – Lư sen-kô”. kết qủa là Lư-sen-kô phải bỏ trốn qua Pháp.

 

Trần Khuê muốn lợi dụng cái thế đứng là tổng bí thư của Lê Khả Phiêu để từ việc Phiêu kêu gọi học tập “tư tưởng Hồ chí Minh”, mà bước một bước dài cùng Phiêu thành đồng tác giả “chủ nghĩa Hồ chí Minh”.

 

Ai ngờ Lê khả Phiêu ngă ngựa giữa nhiệm kỳ, và quả cá độ của Trần Khuê sạt nghiệp, để cuối cùng những kẻ đối đầu với Phiêu cho Trần Khuê đi …tù!

 

Chúng ta, những người có may mắn không bị bàn tay ma-cà-rồng của đảng việt gian cộng sản cấu xé, cần vạch mặt sự chà đạp nhân quyền ở Việt nam hiện nay để tẩy bỏ chế độ độc tài đảng trị. Cảm thông và ủng hộ mọi người bị đàn áp, tù đầy, bóp nghẹt tự do ngôn luận, tư tưởng và tín ngưỡng vv…

 

Trần Khuê là một nạn nhân bị bóp nghẹt quyền ngôn luận – Đó là thực tế. Chúng ta ủng hộ Trần Khuê cũng như mọi người Việt Nam khác trong nước bị bóc lột, đàn áp, kể cả bóc lột về kinh tế v.v…

 

Nhưng nếu chưa đọc kỹ những ǵ Trần Khuê đă viết, th́ x́n đừng tấn phong bừa băi cái danh xưng hết giáo sư, đến viện trưởng rồi lại nhà đấu tranh nổi tiếng cho dân chủ hoá VN. Chẳng khác nào một nhà đấu tranh bảo vệ thiên nhiên, lại hồ đồ đ̣i bảo vệ loại hổ Sibérie, bịa rằng v́ nó chỉ ăn cỏ !!! (tức không ăn thịt người đâu, đừng sợ)

*

*        *

 

Xin trích dưới đây một số ư kiến của Trần Khuê để bạn đọc tham khảo:

Trong “chỉnh đốn để tồn tại và phát triển  (b), mục “chọn mặt mà giao quyền lực”, Trần Khuê viết:

 

“- Do đó, vấn đề đảng cộng sản Việt Nam là đảng cầm quyền  là đương nhiên không cần đặt ra nữa”

 “- V́ quyền này không giao vào tay đảng cộng sản th́ cũng giao vào tay một đảng nào khác”

 

Phần “Nhận diện CNXH” Trần Khuê viết:

1)      “Chúng tôi xin được phép nói thẳng thắn rằng những ai không hiểu hoặc không muốn công nhận học thuyết duy vật lịch sử của Marx, cụ thể là không chấp nhận 5 phương thức sản xuất trong qúa tŕnh phát triển của lịch sử nhân loại th́ xin miễn đối thoại (Trang 12)

 

2)      “Nguyễn Ái Quốc của chúng ta hiểu học thuyết Marx và người đă sớm có một phương pháp luận (chúng tôi gọi là phương pháp luận Hồ chí Minh) hay đến như thế nào? (Trang 3)

 

3)      “tất nhiên cho phép chúng tôi miễn đối thoại với những ai cố t́nh khẳng định rằng chủ nghĩa tư bản là tốt đẹp nhất” (Trang 7)

 

4)      “Trong sự hiểu biết thiển cận của chúng tôi th́ chúng ta chỉ có thể theo CNXH của Hồ chí Minh (Trang 9)

 

5)      ”Không hiểu tại sao Nguyễn Ái Quốc của chúng ta mới hai mươi mấy tuổi đầu mà đă tinh tường minh mẫn đến thế (Trang 10)

 

Phần “Dân chủ: vấn đề của dân tộc và thời đại (a)

“Đức tổ Hùng Vương có công lớn khai sáng nên nhà nước đầu tiên và đó là nhà nước của giai cấp qúy tộc”

“C̣n Đức thánh Hồ chí Minh khai sáng ra một nhà nước của nhân dân,  do nhân dân làm chủ và có một hiến pháp dân chủ sánh ngang được với bản hiến pháp trên thế giới” (Trang2)

 

Phần “Dân chủ: vấn đề của dân tộc và thời đại (e)

1)      “Hiện nay mọi người rất vui mừng thấy đồng chí Lê Khả Phiêu kêu gọi tất cả phải trở lại với Hồ chí Minh và Lênin” (trang 4)

 

2)      “Khi chúng tôi nói với đồng chí Nguyễn minh Triết rằng: cần phải sửa tận gốc nghĩa là sửa đảng ta, tức là đúng như đồng chí tổng bí thư Lê khả Phiêu lo lắng: “Nếu không chỉnh đốn th́ đảng ta sẽ mất vai tṛ lănh đạo” (trang 8).

 

3)      “Trước sau chúng tôi coi đảng cộng sản là một bộ phận máu thịt của dân tộc không thể để cho Đảng suy sụp” (trang 8)

 

Phần : “Đối thoại năm 2000 (b)”

1)      “… rất nhiều người c̣n nhớ thời kỳ 1945,  dân ḿnh vừa mù chữ vừa đói mờ cả mắt, thế mà Việt Quốc, Việt Cách, Đại Việt… đầy cả đường, lại thêm cái loa ở đường Quan Thánh ra rả suốt ngày suốt tháng nói xấu cụ Hồ, nói xấu Việt Minh. Ở Thủ đô, ở Huế và nhiều tỉnh khác, chúng c̣n xuống đường hô đả đảo. Thế mà dân ḿnh cũng có nhầm đâu.” (trang 7)

 

2)      “… thử hỏi những bài học của Đức Thánh Trần và Đức Thánh Hồ và các đức thánh khác của VN chúng ta đă học đầy đủ và kỹ lưỡng chưa?” (trang 10)

 

3)      Và có những người cố bào chữa cho các vua Nguyễn và triều đ́nh Huế rằng họ vẫn là người yêu nước “yêu nước theo kiểu của họ”. Cũng là một kiểu nguỵ biện thôi. Khi một triều đại đă thoái hoá th́ các vua chỉ biết yêu cái ngai vàng và quyền lợi của ḍng họ ḿnh thôi, làm ǵ có chuyện yêu nước với thương dân ở đây” (trang 11)

 

4)      “chúng tôi cũng chân thành nhắn với những ai xuất ngoại Đông Tây đừng nghĩ rằng, nước Mỹ là dân chủ nhất đời, thế giời tư bản là là thế giới tự do nhất đời………… vả lại lâu lâu cũng nên giở Truyện và Kư của Nguyễn Ái Quốc và Bản án của chủ nghĩa thực dân của Nguyễn Ái Quốc mà học lại cho kiến thức được cấu trúc hệ thống.” (trang 13)

 

5)      Chẳng lẽ họ mau quên quá khứ đến thế. Xưa th́ vua chúa phong kiến, mới gần đây là chủ nghĩa thực dân cũ, lại gần hơn nữa là chủ nghĩa thực dân mới. Ừ th́ chuyện tru di tam tộc tạm cho là xa lắc xa lơ nhưng c̣n chuyện Hoả ḷ Hà nội, khám lớn Sài g̣n, Côn đảo và nhất là chuyện ông tổng thống tay sai Ngô Đ́nh Diệm kéo lê máy chém khắp một nửa đất nước….” (trang 14)

 

*

*      *

 

Trên đây chỉ là một chút suy nghĩ của Trần Khuê để bạn đọc tham khảo xem con người đó có thể có tư chút khái niệm về dân chủ không? Những ư kiến đó là lúc Trần Khuê c̣n chưa có quyền lực mà đă áp đặt nếu ai không chấp  nhận tiền đề do ḿnh đưa ra là cấm đối thoại.

 

Trần Khuê mà là nhà đấu tranh cho dân chủ, th́ theo biện chứng, Hồ chí Minh, Mao trạch Đông, Stalin và Lênin là cha đẻ của “dân chủ”.

 

Cái “dân chủ” đó vào tay Lênin, Stalin, Mao và Hồ, th́ có tên là “dân chủ tập trung”. C̣n trong tay Lê khả Phiêu với Trần Khuê th́ thành DÂN CHỦ CUỘI hoặc CHỦ DÂN !!!

  

30/6/2004

[Trang chính]