BI HÙNG CA YÊN-BÁI
- Kính dâng hương hồn các liệt sĩ VNQĐDđã vị quốc vong thân trong Ngày Tang Yên-Bái (17/6/1930)
Sương màn đêm giăng mờ trên khắp lối
Gió từng cơn lồng lộng thổi tung trời
Bánh xe lửa lắc lư rít từng hồi
Người nữ kiệt thấy lòng se thắt lại.
Cùng một chuyến hành trình về Yên Bái
Không được nhìn, không được nói một câu
Nỗi yêu thương, niềm đau xót dâng trào
Bao căm hận dập dồn trong tâm trí.
Vài tiếng nữa sẽ mất người tri kỷ
Nguyễn -Thi.-Giang lảo đảo bước xuống ga
Trống tàn canh báo hiệu hết canh ba
Cô lặng lẽ đến pháp trường hành quyết
Lòng thầm nhủ bom này cho chúng biết
Phá pháp trường giải thoát đấng hùng anh.
Khi tới nơi bọn mật thám bủa giăng
Trăm tay súng lưỡi lê không kẽ hở
Làm sao đây? Tim gan như đốt lửa
Ðã đến giờ máu chẩy thịt xương tan
Bọn thực dân dạ lang sói hung tàn
Dẫn người một đưa lên đài máy chém.
Việt Nam muôn năm! Tiếng hô hùng tráng!
Một đầu rơi cho Cách Mạng nở hoa
Việt Nam muôn năm! Vang khắp sơn hà!
Nguyễn-Thái-Học giơ tay chào vĩnh biệt.
Ðôi mắt sáng nhìn đồng bào tha thiết
Dáng uy nghi trầm tĩnh đến đài cao
Việt Nam muôn năm! Tuôn chẩy máu đào!
Làm rung chuyển cả giang sơn nước Việt
Mắt đẫm lệ nhìn mười ba anh kiệt
Hiến thân mình cho Tổ Quốc hồi sinh
Chí hùng anh nhưng mưu sự không thành
Phải thất thế sa cơ vào tay giặc.
Nguyễn-Thị-Giang mặt không hề đổi sắc
Nén căm hờn không để lộ ai hay
Nhìn người yêu tan nát dưới cỏ cây
Như dao cắt vào tim người liệt nữ.
Cô gắng gượng trở về nơi trú ngụ
Viết lá thư tuyệt mệnh gởi song thân
Lá thứ hai lời tâm huyết ân cần
Dặn đồng chí những người còn ở lại
Hãy đánh đổ bọn cầm quyền lang sói
Cứu lấy đồng bào thoát kiếp khổ đau
Hoàn cảnh éo le tan vỡ tình đầu
Mượn phát súng chết vinh hơn sống nhu.c.
Lửa Yên Bái ngàn thu còn sáng rực
Là đuốc thiêng muôn sắc toả hào quang
Những người sau nuôi chí lớn hiên ngang
Viết chính sử hào hùng dân tộc Việt.
Lâm Hoài Vũ.