Mời Anh Cạn Chén Lưu Vong

 

Xin mời anh một chén Lưu vong
Hãy uống đi cho cạn nỗi lòng
Chân mỏi không dừng, đời lữ thứ
Gối mòn chẳng nghỉ, chốn vân phong

 

Xin mời anh một chén Lưu vong
Uống vô cho biết rối tơ lòng
Thức trắng bao đêm suy vận nước
Đắn đo mấy độ trượng phu tòng

 

Một chén Lưu vong xin kính anh
Uống đi đỡ khát - chén chung tình
Dòng sông quê cũ nằm trong đó
Làng mạc xóm nghèo ở đấy anh!

 

Một chén Lưu vong được kính anh
Uống đi cho rõ quê hương mình
Quốc gia điêu đứng - mơ hưng phục
Dân tộc đọa đày - mộng lạc sinh

 

Lưu vong một chén uống anh ơi!
Uống để say chung với mọi người
Uống để tưởng người xưa đã mất
Một thời đã giữ nước xây đời

 

Lưu vong một chén uống anh ơi!
Uống để cảm thông nỗi ngậm ngùi
Của kẻ tha phương ly biệt xứ
Và người ở lại lệ sầu rơi...

 

Hoài Nam

[Trang chính]