QUỐC NẠN: Hán Hóa
Hành động Trung Cộng ban hành nghị quyết hành chánh thành lập Tam Sa ngày 2/12/07, đă minh chứng tội đồ phản quốc của CSVN. Trên thực tế, toàn thể lănh đạo từ Nông Đức Mạnh, Nguyễn Minh Triết, Nguyễn Tấn Dững cho đến tập thể quốc hội bù nh́n của nước Cộng Ḥa Xă Hội Chủ Nghĩa VN chỉ là một lữ Bán Nước - Hại Dân. Nhưng cùng với tên "cha già" quỷ quyệt Hồ Chí Minh, chúng đă luôn t́m cách che dấu bộ mặt thật, đánh lừa thế giới và người dân ngây thơ bằng những danh từ hoa mỹ: Thống Nhất, Độc Lập, Tự Do. Ngày nay, quốc nạn Trường Sa và Hoàng Sa cùng với những biến cố xung quanh đă từ từ làm rơi mặt nạ của bọn phản quốc Cộng Sản.
Bị đặt trước hai hiểm họa: Mất nước hoặc mất đi t́nh hữu nghị với đàn anh Trung Quốc, những tên tội đồ dân tộc CSVN đă vô liêm sỉ về hùa với giặc Tàu Cộng t́m cách ngăn chận những cuộc biểu t́nh bất bạo động của những người dân yêu nước tại Quốc nội cho đúng với chính sách "láng giềng hữu nghị, hợp tác toàn diện, ổn định lâu dài, hướng tới tương lai". Chúng đă ngang nhiên loan tin "Lực lượng công an đă phối hợp chặt chẽ với các lượng, các ngành, chủ động tấn công làm thất bại nhiều âm mưu, kế hoạch chống phá của các thế lực thù nghịch, bọn phản động. Ngăn chận có hiệu quả họat động biểu t́nh gây rối, gây bạo lọan". Sự việc này chứng tỏ rơ ràng sự bạc nhược của Mạnh-Triết-Dững, cam tâm làm đầy tớ cho ngọai xâm, thẳng tay trừng trị mọi con dân nước Việt, thẳng tay đàn áp những người con lương tri, muốn hy sinh mạng sống ḿnh để bảo vệ non song bờ cơi.
Ngoài ra, hành động của Tống Thị Phóng, Bí Thư Trung Ương Đảng kiêm Phó Chủ Tịch cái gọi là Quốc Hội nhà nước, ngày 10/12/07 vừa qua lại càng tố cáo bản chất khiếp nhược hèn hạ của CSVN. Cầm đầu phái đ̣an VN đi thăm Trung Cộng để bày tỏ sự trung thành của đảng CSVN với quan thầy, Tống Thị Phóng đă im thin thít không dám hó hé nửa câu về Hoàng Sa và Trường Sa, mặc dù toàn dân trong nước đang bừng lên khí thế đấu tranh, quyết tâm sống chết với quân thù để bảo vệ giang sơn và bờ cơi.
Tam Sa bây giờ chỉ là việc xác định chủ quyền mà CSVN đă dâng, nhượng. Thực sự th́ sự hiến dâng này đă nhen nhúm từ năm 1956 và chính thức hóa trên văn bản do Phạm Văn Đồng kư dưới sự đồng lơa của Hồ Chí Minh vào năm 1958. Chủ quyền VN mất đi từ đó và cho đến ngày 30/12/1999 th́ CSVN lại dâng thêm 700 cây số vuông đất liền đó là chưa kể vùng biển. Từ đó từ Giang Trạch Dân đến Hồ Cẩm Đào mỗi lần đến VN thay v́ vào Hà Nội trước, Dân lẫn Đào vẫn có thói quen ghé Sơn Trà Đà Nẵng trước khi ghé thủ đô Hà Nội. (Một h́nh thức tham quan lănh thổ của chúng trước khi vào Việt Nam).
Từ hàng ngàn năm trước, Trung Quốc đă nuôi mộng xưng bá đồ vương, lấn chiếm đồng hoá đất nước và dân tộc Việt. Nhưng dă tâm này đă luôn bị đập tan bởi sự phản kháng anh dững của tổ tiên chúng ta. Trong lịch sử, dân tộc Việt Nam bao giờ cững hào hùng trong những trận chiến châu chấu đá voi khiến cho địch quân phải kiêng nể và mưu đồ Hán Hoá phải thất bại. Biết bao xương máu đă đổ ra tô thắm niềm kiêu hănh của các thế hệ con cháu và điểm tô dải giang sơn gấm vóc ngày hôm nay.
Bất hạnh thay cho đất nước Việt Nam, sự ra đời của Đảng Cộng Sản VN đă như một quái thai quấy phá không ngừng quê cha đất tổ. Ngày nay cả đất nước đang trực diện với đại họa Hán Hoá trước sự đồng lơa của Bắc Bộ Phủ. Thực ra, hiểm họa Hán Hóa đă xẩy ra từ khi CSVN xua đoàn quân sinh Bắc tử Nam với vơ khí, hỏa tiễn, xe tăng, đại pháo của Nga, Hoa và khối cộng sản Đông Âu xâm chiếm Miền Nam Việt Nam. Và sự Hán Hoá vẫn đang âm ỉ trong đất nước Việt Nam do bọn Thái Thú Việt Nam đă cam tâm làm thân trâu ngựa cho bá quyền Trung Cộng, trung thành với mẫu quốc để hưởng bổng lộc và bảo vệ quyền hành.
Vụ Ḥang Sa và Trường Sa chỉ là một ung nhọt ngoài da nếu đem so với Lee Jang (một quận lỵ trong lănh thổ Việt Nam nhưng chưa có tên Việt Nam, nằm sau trong nội địa, đi qua khỏi phần thác Bản Giốc). Đây là một thị trấn hoàn toàn là của Khách Trú (Tầu Ô), hoàn toàn nói tiếng Tầu, họ có quyền mua đất lập nghiệp, lấy người bản xứ (VN) , họ tự do đi lại buôn bán, không cần thông hành (Visa), không trạm kiểm soát, họ đă bắt đầu thực hiện cuộc Hán Hóa từ năm 2000 và cho đến nay hầu như không c̣n thuốc chữa. Nếu CSVN vẫn c̣n ngự trị trên giải đất quê hương, nạn Hán Hóa sẽ như vết dầu loang và chẳng bao lâu nữa Việt Nam sẽ là quận lỵ nhỏ bé phía nam Trung Quốc và dải đất chữ S và cái tên VN sẽ mất đi trên bản đồ thế giới. Trung Cộng chẳng cần tốn một giọt máu mà vẫn bành trướng được về phương Nam. Nếu điều này xảy đến, chúng ta sẽ phân trần ra sao với tiền nhân? Lỗi của Cộng Sản VN bán nước trước sự bất lực của toàn thể người dân quốc nội và hải ngoại? Câu hỏi được đặt ra: Chúng ta đă làm hết sức của ḿnh chưa?
Hay là một số đông vẫn c̣n thờ ơ, một số vẫn chưa ư thức được chân tướng bán nước buôn dân của CSVN? Dù muốn dù không, cùng với đất nước chúng ta sẽ đi vào lịch sử Việt Nam. Hăy cùng nhau tô sáng trang sử dân tộc và bằng bất kỳ giá nào, chúng ta không có quyền làm ô uế những trang sử oai hùng của tổ tiên, chúng ta không thể phản bội lại những hy sinh của tiền nhân và của các chiến sĩ trong QLVNCH. V́ thế hơn lúc nào hết, chúng ta phải nhập cuộc cứu nước.
CSVN là một quốc nạn nhưng thật may cho dân tộc Việt Nam, chúng ta vẫn c̣n cứu cánh, Thượng Đế đă ban cho chúng ta hai món quà đầu xuân Mậu Tư, một cơ hội bằng vàng như hồi chuông cảnh tỉnh sĩ phu nước Việt để muôn người như một. Đó là:
- Phong Trào Dân Oan đă vùng lên sau hơn 30 năm bị trù dập, cưỡng chiếm đất đai với thành phần chính yếu là giới nông dân, theo sau là công nhân. Đây là hai chủ lực mạnh của nước Việt Nam. Hàng vạn năm qua, những người dân vô tội này bị CS lừa bịp, bóc lột lâm vào cảnh khốn khó, khánh kiệt. Chính cảnh bần cùng không lối thoát này đă giúp người dân quên sợ hăi, cương quyết vùng lên đ̣i quyền sống. Đây sẽ là lực lượng đáng kể cho sự quật khởi của toàn dân. Thêm vào đó giới sĩ phu: Phạm Hồng Sơn, Nguyễn Vữ B́nh, Nguyễn Văn Đài, Nguyễn Quốc Quân, và những anh thư Lê Thị Công Nhân, Trần Khải Thanh Thủy đă không tham sống sợ chết, không thể cúi mặt cam thân làm thân khuyển mă cho ngoại bang, chấp nhận vào tù để nói lên ư chí quật cường của con dân nước Việt. Họ là những ngọn đuốc soi đường cho tuổi trẻ Việt Nam trong công cuộc kiến tạo Dân Chủ nơi quê nhà.
- Khí thế đấu tranh của mọi tầng lớp dân chúng được thổi bừng lên trước hiểm họa mất nước: Các thanh niên, trí thức đă đồng loạt vùng lên biểu t́nh chống Trung Cộng và bè lữ tay sai bán nước, dâng đất nhượng biển cho ngọai bang. Mặc dù biết rắng chắc chắn họ sẽ bị trả thù, khủng bố, bị tù đày, nhưng trước quốc nạn, những người Việt chân chính thà hy sinh chứ không thể để lịch sử quy thành Tội Đồ Dân Tộc.
Chính nghĩa chắc chắn phải thành công. Cơ trời đă đến, CSVN đă dồn Dân Tộc ta vào con đường Tử Lộ, muốn sống c̣n phải đấu tranh cho chính ḿnh và thế hệ mai sau, Ơn trên đă giúp dân ta đủ 3 điều đó là: Thiên Thời (xui khiến CSVN bán Nước), Địa Lợi (tranh đấu ngay trong ḷng quê hương); Nhân Ḥa (ḷng người đă hướng về một mối: Trong nước và hải ngoại đă sát cánh bên nhau). Do đó, với khí thế của hơn 80 triệu dân trong nước và sự yểm trợ tích cực của người Việt Ty Nạn CS tại hải ngoại, sự đấu tranh của chúng ta sẽ như cơn sóng thần tràn vào VN. Sẽ không có một quân đội nào có thể cản ngăn khi ḷng dân đă về một mối, không có thứ vữ khi nào có thể tiêu diệt được sức mạnh của cả một dân tộc.
Trận Vân Đồn ngày xưa do Tướng Trần Khánh Dư đă cho chúng ta một bài học quư giá. Tuy ngài thua trận đầu tiên v́ binh đông tướng mạnh của quân nhà Thanh, nhưng với ḷng quả cảm, Tướng Trần Khánh Dư đă lập công sau trận thứ nh́ cướp binh lương của giặc, nhờ thế mà sau đó Hưng Đạo Vương Trần Hưng Đạo đă thắng Quân Nguyên tại sông Bạch Đằng, đem thanh b́nh cho dân tộc. Tương tự như thế trận hải chiến Hoàng Sa năm 1974, chỉ là trận mở màn, dù lúc đó HQVNCH ở vào thế châu chấu đá voi, nhưng những chiến sĩ HQVN cương trường, đă hiên ngang chống kẻ thù. Phía Trung cộng có hai người Tướng bị tử thương, hai chiến hạm hư hại nặng và bị ch́m. Riêng HQVN có một chiến hạm hư hại nặng phải đánh ch́m, vị hạm trưởng Trung Tá Ngụy Văn Thà hy sinh chết theo tầu nêu cao chính nghĩa quốc gia.
Với khí thế ngày nay của người dân trong nước, một Hội Nghi Diên Hồng thời đại phải xẩy ra, qua đó toàn dân sẽ quyết định vùng lên bảo vệ lănh thổ, những danh tướng sẽ xuất hiện tại Biển Đông để thi hùng với giặc. Khúc khải hoàn ca sẽ mừng ngày chiến thắng để lấy lại từng tấc đất, từng ngọn thủy triều tại biển đông và hai chữ Việt Nam sẽ măi măi trên bản đồ thế giới. Đây không phải là một giấc mơ mà phải là một quyết tâm của toàn thể người dân Việt. Đứng trước vận mạng đất nước hiện tại, chúng ta không có sự lựa chọn nào khác ngoài việc hoà ḿnh vào cuộc đấu tranh chung nếu chúng ta không muốn bị lịch sử phê phán sau này.
Và muốn có một nước Việt Nam thật sự tự do dân chủ, người Việt Nam chỉ c̣n một con đường duy nhất là lật đổ bạo quyền. CSVN không thể CANH TÂN, hay thay đổi được mà phải GIẢI THỂ và thay thế bằng một chính thể của Dân Việt Nam, do dân bầu lên và v́ dân, dám hy sinh để bảo tồn giang sơn bờ cơi./.
Lực Lượng Quốc Dân Việt Nam