Tản mạn
ĐẠO “HỒ”. . . BAO NẢ ?
Tháng 5 dương lịch vừa qua, ở quốc nội có những “sự cố” quan trọng mà h́nh như ở hải ngoại ít có ai lưu tâm, mặc dù tất cả báo, đài nhà nước xa xả thông tin, b́nh luận. Người viết vốn có ḷng khâm phục chế độ “ta” (thực mà) thấy cần đóng góp ít lời quảng bá, ngơ hầu bà con cô bác thấu hiểu định hướng tiến mau tiến mạnh lên xă hội chủ nghĩa cùng những nỗ lực không ngừng của “lănh đạo” theo chính sách đă vạch.
Thế này nhé. Khi đổi mới, đảng đă bỏ bước nhảy vọt kiểu Mao, thay thế bằng bước quá độ xây dựng cơ sở tư bản trước đă (tư bản đỏ, khác với tư bản nâu – tài phiệt – hay tư bản đen – mafia. Duy khác chỗ nào th́ rất tiếc người viết chưa được giác ngộ ! Xin nán đợi hồi sau – khi cấp thẩm quyền chịu ban lời vàng ngọc – sẽ lâm thời bổ túc). Cùng với sự h́nh thành hệ thống kinh doanh xă nghĩa (có chủ đích “đầu tiên” đặc thù, phát triển rất tinh vi, chiếu cố đến tận hang cùng ngơ hẻm), đảng ta chu đáo pḥng chống lời chỉ trích vô tín ngưỡng thời Xô-Viết bằng sự xây dựng (kín đáo lúc khởi thủy) một nền quốc giáo, nôm na là “Đạo Hồ”. Cho dù bí mật bây giờ có bật mí th́ sự đă rồi (bọn phá hoại hết cơ hội đánh phá). Ta đă có đủ lệ bộ vững vàng : có giáo chủ (Ông Đạo) Hồ Chí Minh ; giáo lư là “tư tưởng” (thực có mà, xin thề !) của Người (N duy nhất viết hoa) ; giáo phẩm ở trung ương sẵn Bộ Chính trị và Ban Bí thư, ở địa phương có tỉnh ủy. Tổ đ́nh ở khu Ba Đ́nh (Hà nội) chia ra hai bộ phận : ngôi lăng đồ sộ có xác ướp giáo chủ nơi hành hương, và khu dinh thự kiêm văn pḥng của hàng giáo phẩm lănh đạo nơi cầm giềng mối (hai tay song song, một bên đạo Hồ, một bên nhà nước, như xe song mă phom phom trên đường gập ghềnh xa. . .).
Sinh hoạt quốc giáo trong tháng 5 có ǵ đặc biệt ? Vốn là đảng kiên định chọn ngày 19 tháng 5 – và năm 1890 – là sinh nhật Hồ Chí Minh (bút tích của đương sự 2, 3 phen kê lư lịch là man khai cả đấy, để bọn đế quốc không biết đường lần). Kỷ niệm thứ 113 (cách đếm nhất trí) cử hành trọng thể khắp nơi, dĩ nhiên.
Điểm cao ở địa phương là lễ khánh thành tượng đài Người ở Hà Tĩnh ; vinh dự dành riêng cho quê nội Ông Đạo. Cùng dịp tại đó có lễ khánh thành đài kỷ niệm Nguyễn Sinh Sắc, bố giáo chủ, khi làm quan tích cực chống Pháp thực dân bằng gạy gộc (nhất quyết không phải say rượu lỡ tay đánh chết thuộc dân) mà bị cách chức. Người viết phải bênh vực cho đảng, bị đồn thổi ngay là bậy bạ,ï hết phong thánh con lại phong thần bố. Chỉ v́ sách trời đă định mà thôi : Sắc trên Cung – tên hồi để chỏm của giáo chủ – là Cúng, làm sao chối căi đây ? Có bố thế mới có con thế chứ ? Tôn vinh là đúng.
Tại trung ương, Nông Tổng bí thư đôn đáo thuyết giảng tư tưởng – đạo – ở quốc hội (gương mẫu chưa, dân biểu – hàng giáo phẩm cao – mà vẫn chau dồi quốc giáo), rồi ở Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh. Giáo lư đạo Hồ bao la bát ngát không thể tóm lược trong một Sách Đỏ (Red book), Nông tổng đành trích dẫn từ bộ Hồ Chí Minh toàn tập (12 cuốn, cả chục ngàn trang), và văn kiện đại hội IX, với hội nghị V ban chấp hành trung ương khóa IX (khai triển hiện đại nhất về đạo Hồ). Không ai có tư cách bằng Nông tổng để rao giảng đạo : ông đă thấm nhuần giáo pháp từ thời trứng nước (qua bà mẹ, đảng viên kỳ cựu, cộng tác viên tận tụy của Hồ giáo chủ từ 1940-41) và đă leo đến mức lănh đạo cao cấp nhất v́ khả năng thiên phú ấy (dù người viết cố sưu tra mà không thấy thành tích ǵ nổi trội của ông trong guồng máy nhà nước khi trước đối với quốc dân, nên đó là giải thích hữu lư hơn cả). Đạo Hồ rao giảng từ 1951 (theo Nông tổng) nhưng c̣n chưa được phân định là “tư tưởng” cột trụ tức là “đạo” (pha trộn trong lời triển khai áp dụng chủ nghĩa Mác của Sít, của Mao – chú thích của người viết). Hơn nửa thế kỷ truyền bá, với nỗ lực tập trung từ 1991 mà “màu Hồ” thấm đượm chưa đúng mức đảng mong đợi, lại có vẻ lạt lẽo phai nhạt dưới mắt quốc dân. Rất may có Nông tổng xuất hiện kịp thời :
Màu Hồ tráng thuở ban sơ
Tổng Nông chiêu tập, như vừa. . . véc-ni (verni) !
Dưới ánh sáng đạo Hồ qua các dữ kiện tŕnh bày ở trên, chúng ta mới có thể hiểu không sai trật câu trả lời Ḥa thượng Huyền Quang (thỉnh cầu cho Giáo hội Phật giáo khôi phục vị trí) của Thủ tướng Phan Văn Khải : “Một đạo là đủ” (nguyên văn). Đạo của Thủ tướng hiển nhiên là đạo Hồ, ở trên và bao trùm những chi phái quốc doanh Phật, Thiên chúa, Cao đài, Ḥa hảo và linh tinh thờ cúng – lên đồng, v.v... Ngắn gọn và minh bạch ; miệng nhà quan có khác.
Với ḷng kính ngưỡng (thực mà, xin thề) ; người viết cầu chúc Nông tổng những thành quả rực rỡ, khiến đạo Hồ trường trị, thống nhất giang hồ, sánh tày đạo (mồ ma) Saddam, I-rắc, và đạo Kim, Bắc Hàn.
Nghiêm Văn Thạch