Sầu Cố Hương

 

Sương mù phủ kín đồi thông,

Phố buồn hiu hắt mênh mông nỗi sầu

Quê nhà khuất mấy ngàn dâu

Có bồng phiêu bạt Giang Châu xa vời

Mong sao thế sự đổi đời

Baến bờ phượng vỹ sáng ngời ḍng sông

Bềnh bồng mây trắng nước trong

Con thuyền viễn xứ buồm dong trở về

 

                                         Ất Hợi 95

 

Vọng Cố Hương

 

Thảo trang ngắm cảnh đồi phong

Lá xanh mây trắng, lạnh lùng nổi trôi

Ḍng sông uốn khúc chảy xuôi

Nỗi sầu cố quốc, bồi hồi tâm can

 

Quê hương một giải giang san

Châu giang bến cũ ngút ngàn xa trông

Bao giờ thấy lại bến sông

Bên hàng phượng vĩ mênh mông sóng t́nh

 

Lênh đênh gió mát trăng thanh

Trên con thuyền nhỏ nước xanh lững lờ

Thuyền trôi xa bến xa bờ

Đồi thông chín chín ngọn chờ đợi ai

 

Tha hương tháng rộng năm dài

Tấm thân lữ thứ ḷng hoài cố hương

Cầu xin Phật độ, Trời thương

Trở về quê mẹ trên đường tự do

 

                                                Montréal 1992

 

Trang Nhà

Hoa Nở Vườn Lê

Hồn Non Nước

Hương Lan Vườn Ngọc