Những hướng sao rơi
Khi Miếu Đường kia xoá bỏ rồi
Ta đi về những hướng sao rơi
Lạc loài theo dấu chân cầm thú
Từng vết dương sa mọc khắp người
Sau trái cô sơn, ngày lại ngày
Hồn kinh kỳ hiện dưới chân mây
Đôi tay vò xé loài hoang thảo
Đỏ máu căm hờn trên cỏ cây
Rồi những đêm sâu bỗng hiện về
Vượn lâm tuyền khóc rợn trăng khuya
Đâu đây u uất hồn sơ cổ
Từng bóng ma rừng theo bước đi
Ta đến sườn non rẽ cỏ gai
Sống đây ghi trước mãnh di hài
Lẫn trong kiến trúc toà vân thạch
Hồn cổ ngồi chung, mộng vắn dài
Từng buổi hoàng hôn xuống lạ kỳ
Ta nằm trên cỏ lắng tai nghe
Thèm ăn một chút hoa man dại
Rồi ngủ như loài muông thú kia!
Đinh-Hùng
|