Lá rơi theo gió, lá vàng cả sân, Mong manh chiếc áo che thân, Khom khom tay lượm, bước chân nặng nề. Ước sao mỗi độ thu về, Gió dâng thật lớn, tứ bề lá rơi. Thu này cảm thấy đơn côi, Nhìn qua song cửa, khung trời lạ xa, Lá vàng lác đác bay qua, Và lòng trạnh nhớ quê nhà năm xưa, Phố buồn ảm đạm, giăng mưa. Hàng cây trụi lá, lưa thưa ánh đèn. Thu về, hờ hững đã quen, Còn đâu những phút bên đèn kéo quân. Mẹ cha, anh chị, họp quần, Buồn vui kỷ niệm, bâng khuâng tấc lòng. Bá Thọ |