|
Chuyện phiếm PHỞ
Wow! Phở ! Yumies
Sau nhiều năm
định cư tại Nam Úc, cựu Hải Âu &
Hồng Điểu 17 Lê Văn Út một VNAF thuộc PĐ
259 đă bôn ba nhiều nghề, nay có thêm nghề tay trái làm
Vơ Đại Lang mở quán phở Khang ở Adelaide, Nam Úc.
Ối chao ơi! Nói đến phở lại thấy thèm
nên mời các bạn VNAF! Chúng ta cùng nhau mở một phùa
tán dóc về phở cho đỡ ghiền.
Phở là một món
ăn quốc hồn, quốc túy của người
Việt, nhưng ít có ai để ư đến nguồn
gốc của Phở xuất phát từ đâu mà ra và vào thời
điểm nào? Có người cho rằng Phở thoát thai
từ Hủ Tíu bên Tàu và du nhập vào Việt Nam từ
thế kỷ thứ 19, biến thái thành Phở, nhưng
chúng ta biết chắc chắn là Phở phát xuất từ
miền Bắc Việt Nam, tôi có hỏi thăm các bô lăo
gốc gác miền Bắc, cụ ở Hà Nội th́ cho là
Phở do dân sành ăn từ Hà Nội chế biến ra, có
người cho rằng Phở xuất phát từ Thái Nguyên
rồi Nam Định.v.v..và v.v.. Riêng tôi sinh quán tại Thái
B́nh, th́ tôi cho là Phở phát xuất từ Thái B́nh mà ra,
thế là huề tiền. Phở được di cư
vào Nam qua ngả Hố Nai rồi tràn vào Sàig̣n.
Theo các cụ kể
lại vào thời buổi phôi thai đầu tiên của
Phở, th́ tô Phở sau khi nấu, bưng ra cho thực
khách trông rất nghèo nàn, thậm chí thiếu cả thịt
lẫn hành, ng̣, v́ nó chưa được biến chế
và tinh luyện như ngày nay, cho nên sau năm 75, mấy chú
Bộ Đội, cán ngố từ miền Bắc vào
miền Nam lại có thêm danh từ mới, Phở Không
Người Lái (nghĩa là Phở không có thịt)..Ở tây
phương này có tên Phở Độc Thân (Phở gói, hay
ḿ gói) dành cho các tráng sĩ độc thân làm biếng
nấu ăn, chỉ cần nấu ấm nước sôi
là có Phở ăn liền, Phở Đông Lạnh do sáng
kiến của các bà nội trợ, mỗi khi nấu
Phở các bà thường nấu nước lèo dư ra,
sau đó để nguội múc vào các hộp plastic, đem
cất nơi ngăn đá của tủ lạnh, bất
cứ lúc nào thèm ăn Phở, cũng có nước lèo
sẵn sàng, chỉ cần lấy bánh Phở nhúng qua nước
sôi, bỏ vào tô, thái thêm ít tái ḅ, hành ng̣ đặt lên trên
bánh Phở, rồi lấy nước lèo đông lạnh
cho vào Micro Wave Oven (reheat) hâm cho thật nóng, đổ vào tô,
là có một tô Phở nóng ngon lành, Phở này cũng
tương tư như Phở Độc Thân, nhưng
hương vị có vẻ tươi mát hơn. Hoan hô sáng
kiến của các nội tướng. Sang bên Mỹ có
phở Food To Go, ở Úc Châu th́ gọi tên là phở Take Away
(food to go hay take away cũng là h́nh thức gọi phone order,
lái xe lại quán pick up phở, rồi đem về nhà hay
đi chỗ khác ăn).
Cách nấu Phở
cũng được chế tạo khác nhau, mỗi
đầu bếp nấu một kiểu. “Mười phân
vẹn mười” kiểu nào cũng Yumies! Yumies. Phở
Cường ở Ông Tạ th́ có thêm củ cải
trắng hầm thật nhừ, Hiền Vương có
phở gan gà. Phở khi xâm nhập vào Úc Châu th́ lại có
thêm một sắc thái mới, một tô Phở đặc
biệt, ngoài thịt ḅ tái hay chín, trong tô c̣n có thêm tổ
ong, lá sách của ḅ, có quán lại cho thêm cả ḅ viên và
trứng cút nữa. Có người gốc gác Cần Thơ
thích ăn phở với “ḍ cháo quẩy”, nên
được phở Khang đặt tên là phở Củ
Cải. VNAF Hải Âu Đ́nh Nguyên đang phục vụ cho
US Air Force, hàng năm từ Hoa kỳ sang Úc Châu công tác,
lại có thêm sáng kiến, một mục mới là phở
Ng̣ Ôm, ăn phở ng̣ ôm mùi vị cũng ngồ ngộ và
hay hay.
Gia đ́nh tôi cũng
thuộc loại con ḍng, cháu giống nên ghiền Phở gia
truyền. Cho nên nói đến Phở là tôi thèm nhỏ
nước miếng đấy quí vị ạ. Nói nhỏ
với quí vị, Mẹ của tôi, bà cụ ghiền
Phở kinh niên, ăn bất cứ lúc nào cũng
được, thậm chí ngay cả lúc bà cụ ốm
đau, mấy cô em tôi lại gần hỏi? Mẹ có
ăn cháo hay ăn ǵ con nấu cho? Bà cụ miệng
thều thào nói với giọng run run, mua cho Mẹ tô Phơ
..ơ..ở!! thế là hai cô em tôi dẫn xe Honda ra khỏi
nhà, cỡi chạy một mạch đến đường
Pasteur mua cho cụ tô Phở nóng hổi đem về ăn
liền, kèm theo hai viên thuốc Óp ta đi nông (giống
như thuốc Panamax bên Úc ấy mà). Đánh xong tô Phở
bà cụ phủ mền ngủ một giấc là tỉnh
lại ngay. Hơn thế nữa ông anh tôi năm 1973 bị
tai nạn lưu thông, xe Jeep nhà binh cán gẫy xương,
thập tử, nhất sinh phải chở vô bệnh
viện tư, để giải phẫu, cấp cứu
nối ráp lại xương. V́ mất qúa nhiều máu nên
sau khi giải phẫu, bác sĩ bắt mỗi ngày phải
ăn một tô Phở tái để bổ máu.
Phở c̣n là loại
thuốc bổ đặc biệt. Này nhé xương
cọp, th́ nấu thành Cao Hổ Cốt, c̣n xương ḅ
nấu Phở, dĩ nhiên phở phải là loại thuốc
hậu bổ rồi, v́ con ḅ và con cọp đều có
thể lực ngang nhau. Nhiều thầy Lang y cho rằng
xương ḅ nấu Phở sẽ đặc biệt
bổ cho quí ông. Nếu qúi ông ăn b́nh quân mỗi tuần
2 lần Phở, th́ qúi bà sẽ đầu hàng ngay. Như
vậy Phở là một linh dược thần tiên qúi
vị thấy chưa?
Cũng may cho gia đ́nh
tôi, ở ngay trong khu thị tứ Nguyễn Thông quận Ba
Sàig̣n, nên bốn bề bị vây quanh bằng các quán Phở
nổi tiếng. Qúi vị biết không? Ra khỏi
cửa nhà, đi lên hướng Bắc đụng
phải Phở Kỳ Đồng, Phở Trương Minh
Giảng, Phở Tân Định, Phở Quyền Phú
Nhuận, qua hướng Đông bị các quán Phở
Hiền Vương, Pasteur chặn, chạy sang ông Tạ có
Phở Hoà Hưng, Phở Cường, xẹt qua chợ
Cá, xứ Bắc Hà có Phở Tàu Bay, đến Ngă Bảy
Phở Tàu Thủy, vào chợ Bến Thành đụng quán
Phở Xe Lửa, gần Ngă Sáu tượng Phù Đổng
có Phở 79, rồi Phở Ngô Tùng Châu, ôi thôi nhiều quán
Phở không sao kể hết. Như vậy làm sao mà không
ghiền Phở cho được, chỉ cần chạy
xe ngang qua các quán Phở, mùi nước lèo, hương
thơm nghi ngút bay ra ngoài đường xông thẳng vào
mũi cũng thèm, nuốt nước miếng ừng
ực rồi.
Lúc c̣n thời buổi học sinh, chúng tôi cũng
thường hay xin tí tiền c̣m của Mẹ đi ăn
phở. Một hôm thằng bạn tôi, rủ chúng tôi đi
chơi, bằng xe gắn máy Honda, mỗi thằng chở
theo sau một (con ghệ) cô bạn gái, cùng dẫn nhau lên
Thủ Đức ăn Phở, thằng bạn tôi dựt
le, nó nói với tôi: “bữa nay mày để tao trả
tiền và gọi Phở cho mấy em nể mặt”.
Trong thâm tâm tôi thật là khoái trí, nhớ lại câu châm ngôn:
“Ra đi mẹ đă dạy rằng: “Của chùa th́ Yes,
Của mua th́ đừng”. Mày dựt bộp th́ tao
để cho mày trả tiền OK.
Thế là hắn
hăng hái dẫn chúng tôi vào tiệm Phở, khi chúng tôi
vừa ngồi xuống ghế, anh bồi bàn tiến
lại gần và hỏi? Qúi anh chị dùng ǵ ạ?
Rồi anh ta kể một dọc, nào là quán chúng tôi Có
Phở ḅ tái, Phở ḅ chín, Phở gà mái giầu v.v..
Thế là thằng bạn tôi được dịp trổ
tài, ra kiểu ta đây dân ăn Phở sành điệu, nó
nói lớn tiếng để order Phở, không những
chỉ cho anh bồi nghe rơ, mà nhất là cho hai cô bạn gái
và các thực khách chung quanh nghe để nể
mặt.
Qúi vị biết hắn gọi Phở như thế nào
không? Xin thưa hắn gọi Phở, tôi nghe là muốn thèm
chảy nước miếng vào trong bụng rồi.
Hắn kêu:
Ê! Anh bồi :Cho bốn tô Phở: “Tái, Nạm,
Gầu, Sụn, nước Béo, Tái Giá, Hành chần” thêm hai
dĩa nhiều rau thơm, với ớt chanh”.
Ôi cha ôi! Sao mà nó dài ḍng và đặc biệt qúa Dzậy! V́
hồi xưa ở bên Việt Nam ít nghe thấy cái vụ
high cholesterol, (mỡ trong máu) nên khi gọi Phở, bà con ta
thường gọi thêm nước béo, tức th́
người đầu bếp múc một muỗng nhỏ
mỡ ḅ, cho vào tô phở c̣n thật nóng, đang bốc khói
thơm phức, để cho nước lèo của Phở
óng ánh vàng, béo ngậy.
Ăn xong rồi! tôi phải khen thầm trong bụng
thằng bạn tôi: “Mẹ! Thằng này đúng là dân sành
Phở điệu hạng”.
Từ giă quán Phở chúng tôi đi du hí ṿng quanh suối
Lồ Ồ và Linh Xuân Thôn, đến chiều chúng tôi
trở về nhà, rồi bái! bye hai cô bạn gái. Thằng
bạn tôi nó vội vàng ghé lại gần tôi, phán
một câu thật mất cảm t́nh: “Ê! Lúc sáng này đi
ăn Phở ở Thủ Đức, hai thằng ḿnh
cưa đôi nghe mày: Tao nửa, mày nửa”. Chơi theo
kiểu GI, thế có đểu không? Nó vừa
được miếng, lại vừa được
tiếng là bao chúng tôi nữa.
Tôi nghĩ: “Thôi cũng chẳng sao, dĩ nhiên ăn ngon th́
phải trả tiền, nhưng được học thêm
kinh nghiệm, cách gọi Phở sao cho thật lâm ly bi
đát.
Đôi lúc chúng tôi c̣n
ngồi tán gẫu với nhau về phở, có thằng
hỏi: “Khi mày vào quán Phở mới lạ, chưa ăn
bao giờ, tao đố tụi bay; Làm sao biết
được quán đó nấu Phở ngon hay dở”. Tôi
trả lời, chưa ăn làm sao biết được,
Phở ngon hay dở. Thế nhưng thằng bạn
của tôi, nó quả quyết với tôi: “ Tao chưa ăn,
mà tao cũng biết Phở nấu ngon hay dở rồi.
Tao chỉ cần nh́n khách ăn Phở là biết liền :
Này nhé! Tô Phở nấu ngon, th́ người đang ăn
Phở trên trán đổ mồ hôi hột, hai bên mang tai
mồ hôi mẹ, mồ hôi con chảy ṛng ṛng, nước
mắt, nước mũi cũng theo nhau tuôn ra, nhỏ
cả xuống bàn và xuống tô nữa, vừa ăn,
vừa cầm khăn handkerchief chùi nước mũi
xụt xịt. Như vậy chứng tỏ là Phở
nấu ngon. Phở ngon th́ ăn mới đổ mồ
hôi.
Tôi phản pháo lại nó: Thật ối Dzời ôi! tiêu
với ớt mà bỏ vào Phở nóng, th́ ông nội mày
ăn, cũng phải đổ mồ hôi, chứ chẳng
cứ là ai.
Vào thời tiền chiến Nhà văn Nguyên Hồng một
văn sĩ tả chân, đă tả về quán phở làng
quê ngày xưa như sau: ‘‘Bác xă Nhiêu ngồi trên đầu
ghế dài được chủ quán đóng bằng những
thân tre già chẻ đôi, của cái bàn ăn phở gần
cửa ra vào, đôi ống quần dài được bác
xoe lên tận bẹn, hai tay bưng tô phở lên mồm húp
x́ sụp, cạn sạch tô phở không c̣n một giọt
nước, tỏ vẻ khoan khoái’’.
Quả thật qúi vị ạ! Có những người
ghiền Phở kinh niên, nhất là các Bác tài xế xích lô
ở Việt Nam (có người c̣n gọi là nghề dân
biểu). Gần nhà tôi có quán Phở Nguyễn Thông vừa
rẻ và lại B́nh Dân, đặt biệt cho những dân
lao động, cho nên từ 3 giờ sáng, quán Phở đă
mở cửa, các xe xích lô của các bác dân biểu tấp nập
ghé bến, mỗi bác xích lô ngồi cạnh bàn, nở trên
khuôn mặt nụ cười vui vẻ, với một tô
Phở chiến hạm, cộng thêm một ổ bánh ḿ trên
tay, ăn uống tận t́nh, trưa chiều cũng
đều ghé lại quán, đến tối có bác c̣n ghé
lại, làm thêm một tô xương xíu quách nóng hổi, trên
mặt tô xương, rắc thêm ít hành hoa bên cạnh là chai
ba xi đế, nhâm nhi, đưa những ống
xương ḅ hầm thật nhừ, lên miệng hút
hết các ống tủy bên trong, giải thoát cho cuộc
đời lao động (xíu quách là những xương
tủy cặn đáy của nồi Phở) . Như
vậy! quí vị biết đấy, Phở Việt Nam
của chúng ta thật tuyệt diệu, ăn đến
tận đáy nồi, không vất đi đâu tí nào. C̣n
những cách nấu Phở, th́ ôi thôi! Thật là kỳ công
và tỉ mỉ. Ghiền tôi sẽ xin kể hầu qúi
vị sau. Chứ nói đến đây sao mà kiến nó ḅ
trong bụng liên tục vậy ḱa! Mời các VNAF có th́
giờ rảnh đáp chuyến bay Ù Tạch Tạch
đến Nam Úc cùng tôi thưởng thức Phở Củ
Cải Khang cho đỡ thèm.
Ghiền tôi xin mách nhỏ đến qúi vị. Phở Khang
đă từng phục vụ các không quân tại phi
trường 31 Cần Thơ, hội quán Hồng
Điểu trước năm 75.
Nếu bây giờ các bạn muốn có một tô Phở
thơm ngon, xin qúi vị hăy đến Phở Khang của
Adelaide Nam Úc, tôi bảo đảm với qúi vị, quán
Phở sẽ phục vụ qúi vị theo châm ngôn:
“Dzui ḷng khách đến, mà cũng Dzừa mồi khách
ăn”
Xin chúc qưới vị ăn ngon, ngủ kỹ, khi đi ăn phở nhớ kêu Tui cùng đi với nghe.
Jo Vĩnh
A Đờ Le, Úc Châu
Đặc biệt viết tặng Hồng Điểu 17 Lê Văn Út