XIN VÌ CHÍNH NGHĨA

(Xin gửi cho các bạn bên kia giới tuyến trong và ngoài nước.

Đặc biệt thay lời cảm ơn xin gửi đến những bạn trong tuần qua đã tặng Virus cho tôi.)

Xin bình tĩnh nghe lời tôi phân giải
Gửi làm chi Virus thế, anh ơi
Tôi muốn tin anh là những con người
Có nhân nghĩa và có tầm hiểu biết

Thì anh nhá, lắng nghe tôi tha thiết
Nói với anh bằng thiện chí lòng tôi
Bằng trái tim, bằng ngôn ngữ loài người
Bằng cảm mến của tình chung nòi giống.

Dẫu các anh gọi tôi là "phản động"
Tôi không buồn và chẳng giận anh chi
Nhưng xin anh một phút, hãy nhìn đi
Một xã hội đang vô cùng băng hoại!

Kìa, phương Bắc, giang sơn mình hẹp lại
Ai, quyền chi, xắn đất hiến dâng người
Mảnh đất Tiền Nhân khai dựng bao đời
Bằng xương máu, can trường, bằng khí phách.

Kìa, dân tộc vẫn vô cùng đói rách
Trẻ lẫn già hiếm thấy một đời vui
Không chiến tranh mà khốn khổ phận người
Đòi cơm áo, đòi công bằng, lý tưởng!

Kìa, tệ nạn vẫn trầm kha bành trướng
Lửa thiêu thân, tuổi trẻ tiếc chi đời
Anh hỏi dân đi, xem được mấy người
Không sợ đảng và lòng không oán đảng.

Họ sợ đảng vì đảng là tàn ác
Là ngục tù, là quỉ quyệt, dã man
Là tai ương cho đất nước Việt Nam
Là máu đổ, thịt rơi, là vô đạo.
Họ ớn đảng vì đảng là dối láo,
Là độc tài, là tham nhũng, dâm ô
Đãng đã nhẫn tâm phá nốt cơ đồ
Do xương máu bốn nghìn năm gìn giữ.
Đảng đã biến con người thành công cụ
Để phục tùng cho chế độ phi nhân
Đảng không lo cho đời sống người dân
(Dân đang sống trong thời đau khổ nhất!)

Anh hãy đến nhìn dân vaò đôi mắt
Để thấy rằng giọt lệ chưa lần khô
Hãy xuống cùng dân chung một chuyến đò
Để nghe thấy những lời than của sóng

Để nhận biết mạch đất sầu chuyển động
Cho một cơn địa chấn lớn vô cùng
Sức nén càng nhiều, sức nổ càng tung
Hơn súng đạn, hơn vạn lần trái phá.

Hãy đứng cùng dân, với dân, anh nhá
Thì sẽ nghe và sẽ thấy, anh ơi!
Tôi nói muôn trang chẳng hết lời
(Vạn lời nói không bằng nhìn sự thật!)

Anh đứng cùng dân rồi anh thấy tất
Ai tham tàn, ai phản bội quê hương
Nhưng này anh, ta vẫn có con đường
Đường chính nghĩa:QUAY VỀ CÙNG DÂN TỘC!

Vẫn chưa muộn, vì anh ơi nòi giống
Vì quê hương tha thiết đợi anh về
Những đồng bào tội nghiệp của ta kia
Mong mỏi lắm một ngày khô nước mắt

Thì anh nhá, xin anh đừng ngoảnh mặt
Nước dân ta đau khổ đã nhiều rồi
Oan khốc này đến lúc phải ngưng thôi
Vì dân tộc khát khao và chờ đợi.

Đảng cũng biết, đảng trong ngày hấp hối
Nên ra tay đàn áp tựa hung thần
Vì sống còn, dân sẽ phải dấn thân
Để đòi lại một cuộc đời đã mất.

Và lịch sử đã chứng minh sự thật
Hễ tham tàn là bạo chúa bay ngôi
Ai sinh ra và được sống trên đời
Cũng muốn sống được thanh bình hạnh phúc.

Khi bạo chúa dựng lên lò hỏa ngục
Để thiêu đời và giết vạn sinh linh
Thì chúng ta không được sống riêng mình
Phải tranh đấu cứu ta và nòi giống.

Anh hẳn thấy đường mây đang mở rộng
Hỡi Trưng Vương, Nguyễn Huệ, những anh hùng!
Ghé vai thần mà chuyển núi dời sông
Các anh nhá, cùng toàn dân đứng dậy!

Anh không bước là anh lùi lại đấy
Bởi văn minh nhân loại chẳng khi ngừng
Trước công bình, lẽ phải, chớ quay lưng
Kẻo để lại muôn đời dòng uế sử.

Tôi nói cạn lòng tôi, anh hiểu chứ?
Về với dân..., mau nhá, nước dân chờ...
Để cho đời xanh ngát những bài thơ
Vì chính nghĩa xin vang lời chính nghĩa!

Ngô Minh Hằng