khoảng trống
Từ dạo tơ trời nghiêng
xứ nhớ
Có loài kim tước hót
say sưa
Thênh thang tiếng vọng
vào thiên cổ
Thành khúc tình
ca của bốn mùa.
Rồi bước chân thầm gọi
bước chân
Xôn xao lá động, gót
bâng khuâng...
Song bao hệ lụy còn
vương víu
Nhốt mộng, thân
tâm héo úa dần...
Vớt vát được gì trong
hụt hẫng?
Đong mấy ngọt ngào
trong xót xa?
Trăng mơ mãi mãi xa tầm
với,
Ta khóc thương
người hay khóc ta?