![]() |
Thơ Ai Cơ, Hoàng Thịnh |
|
|
Mẹ Già
Một cơn gió hắt hiu, Một nếp tranh tiêu điều. Một vùng tranh tối sáng, Thê lương một cảnh chiều.
Bà mẹ già ngồi đây, Dáng khắc khổ hao gầy, Người con trai đối diện, Gục đầu trong cánh tay.
Ôi, c̣n biết nói ǵ, Cho mẹ vơi ai bi, Mắt già nhen chút lửa, Như ngày tiễn con đi.
Sinh con đẹp thiên thần, Nâng niu như bảo trân, Vỗ về bao hy vọng… Giờ, con thành phế nhân.
Thôi th́ con c̣n mẹ, Thôi th́ mẹ c̣n con, Tre già nâng măng trẻ Trên đôi vai héo ṃn
|