NHỚ CỐ HƯƠNG
Que diêm bừng sáng,
hồn reo nhớ
Kư ức tràn về, tung
khóa ngăn,
Vùng trời dấu ái c̣n
nguyên đó,
Cho dù thoát đă mấy
mươi năm
- & -
Nhớ hoài những sáng
sớm tinh mơ
Ríu rít chim
đùa với nắng tơ.
Nấn nuối, sương mai
vương lá biếc.
Hương cau ướp ngát một
trời thơ.
Nhớ những trưa
hè n ắng nấu nung
Mỗi làn gió thoảng quư
vô cùng.
Trời thương, gửi trận
mưa rào đến
Gội sạch không gian,
mát rượi ḷng.
Nhớ những
chiều xuân n ắng lụa vàng
Cánh đồng xanh mướt
trải mênh mang
Từng chùm mận sọc đưa
tay vẫy
Chờ được răng
ai c ắn dịu dàng.
Nhớ những đêm trăng
sáng mượt mà
Rủ nhau đàn hát dưới
hiện nhà
Ly chè thạch
trắng thơm ngon quá
Hay chén chè thưng
ngọt đậm đà.
- & -
Lửa xưa c̣n ấm, khôn
nguôi nhớ,
Chuông gọi hồn thiêng
tịch mịch buồn
Cố xứ chờ nhau, như
biển lớn
Trông vời muôn triệu
nhánh sông con.
HOÀNG THỊNH