Nuối Tiếc
Trong nuối tiếc
những vàng son đă mất,
Mắt mẹ buồn lóng
lánh đọng ngàn sao .
Tay nhẹ đan từng nốt
nhạc ngọt ngào
Du điệp khúc:“Oâi
ngày xưa áo tím…”
Trong tim mẹ, bẩy
mùa xuân kiều diễm,
Bẩy mùa xuân với
nghĩa bạn ơn thầy,
Với thiết ta boa kỷ
niệm đong đầy,
Bừng sống dậy như
một ngày chợt nắng.
Xưa áo tím, bây giờ
là áo trắng,
Con hồn nhiên nhẩy
nhót bước chim di,
Nơi hành lang, pḥng
học, lối con đi,
Con vương vấn chút
ǵ h́nh bóng mẹ?
Đầu năm ngoái con
đem cành hoa bé,
Về nhà khoe mới hái
ở sân trường,
Mẹ cầm hoa, môi
thoáng nụ cười bưồn,
Mắt xa vắng lạc vào
muôn nẻo nhớ.
Từng thế hệ đi qua
chồng sách vở,
Một ngày nao con từ
giă tuổi ngà,
Bẩy mùa xuân đẹp
nhất vuột trôi xa,
Hẳn con cũng mang
niềm thương chất ngất…