Thao thức
Có những mũi kim đâm
vào gan ruột
Có lũ kiến bò lúc
nhúc trong tim,
Tôi cố gồng mình tự
nhủ: nằm im!
Cơn nhức nhối chạy
ruồng lên óc.
Mắt tháo láo mở to
không biết khóc,
Trằn trọc hoài, vũng
tối thật vô biên...
Ôi bóng đêm, ôi bóng
đêm
Mịt mùng sâu thẳm...
Còn ánh sáng ngày
mai tràn nhựa sống,
Hay cuối cùng rồi
cũng mớ bùn non,
Mềm oặt tin yêu cho
tình nghiã rã mòn,
Hồn thê thiết mang
vết thương dã thú?
Tuy đau đớn, vẫn còn
trí nhớ,
Biết phận mình vướng
phải nghiệp truân chuyên...
Ôi bóng đêm,
ôi bóng đêm!