![]() |
Thơ Ai Cơ, Hoàng Thịnh |
|
|
vắng
từ bóng ai đi qua, lòng ta thôi đã vắng. ngậm mầm oan trái đắng, tóc bạc trắng như mây.
hương trầm còn vương bay, nơi đền đài hoang phế. thấm đau dòng nứt nẻ, buốt thành sầu trăm năm.
sương gõ nhịp âm thầm, trên phím đời rã mục. nhốt thân vào đáy ngục, leo lét ngọn hoa đăng.
thêm một ánh sao băng, vụt ngang trời vô định. trong mịt mùng cô quạnh, đêm vẫn dửng dưng trôi...
|