Đáng đánh
đ̣n
“Người khôn nói
mánh, người dại đánh đ̣n”
Tục ngữ VN
Học hành, tu tịnh rơ... anh ngon!?
Hiểu rộng, biết hay chẳng ưa đ̣n
Hiển đạt, vào đời, “cha” thiên hạ
Mở cửa, Cộng vời, thăm nước non
Giá thăm bố mẹ của anh c̣n
Báo hiếu một ḷng dạ sắt son
Thôi th́ cũng phận người trần thế
Chẳng trách chê ǵ hiếu đạo con
Mấy kẻ về ra dạ chẳng sờn
Giữ được ḷng ngay với thiệt hơn
Cộng gian lừa mị không lay chuyển
Lời thật, điều ngay chẳng nói hơn
Hoặc sợ lần sau giặc cộng gờm
Về chơi chúng hạch hỏi nguồn cơn
Th́ câm cái miệng đừng lếu láo:
“Đất nước đẹp giàu chỗ nào hơn...” !!!
Giá trước bảy lăm ở trên rừng
Không nh́n được ánh điện sáng chưng
Th́ sau hai tám năm cộng cướp
Sao cắt biển dâng, đất xén bưng???*
Hoặc giả anh chỉ là người dưng
Ngoại nhân thăm viếng nước Việt cùng
Vung tiền phung phí trên nghèo đói
Khổ cực muôn dân mắt đă từng
C̣n bao nhiêu kẻ lệ rưng rưng
Nheo nhóc đàn con cảnh khốn cùng
Không tiền, bán máu cơm chạy vậy
Anh nỡ bỏ tiền sống lụa nhung
Thăm cộng trở ra ứng luật rừng
Tu ǵ đủ thứ thích lung tung
Lại thêm giở thói tuyên truyền láo:
“Nước ta đổi mới, thú vui chung...”
Đất nước “thanh b́nh” chơi thật ngon!
Thánh nhân, quỷ dữ lại mỏng gịn...
Về như đi chợ, huyên hoang tưởng
Bởi thế cho nên đáng đánh đ̣n
Dân Nam
Tháng Chín, 2003