Chiếc
Lá Vàng
Đã mấy Thu rồi, em biết không?
Lá Thu giăng mắc ngập con đường
Bước chân khập khiễng, anh lần bước...
Sợ dẵm lên hồn lá xót thương
Đông đến mang theo những lạnh lùng
Lặng nhìn tuyết trắng phủ mênh mông
Đau lòng cho lá trong băng giá
Rét mướt cuộc mình chịu gió sương
Rữa với thời gian lá đón Xuân
Vườn ai hoa nở rộn muôn hương
Mấy ai có biết cây về cội
Lá chết cho cành tươi tốt luôn
Thấp thoáng trôi nhanh Hạ lại sang
Cũng cành cũng lá cũng rộn ràng
Cũng chờ, cũng đợi theo năm thắng
Rơi rụng... bay theo chiếc lá vàng
Hùng Vỹ