Thơ  Minh Trang

 

 

TRANG CHÍNH

Trang Thơ

 

 

 

 

 ĐÂU DỄ QUÊN…

 

Bạn ơi - có thật cứ chờ đây

Quẩn quanh ngồi đếm những tháng ngày

Vui buồn - toan tính - ôm riêng lẻ

Mộng ước - đành trôi cùng gió mây!?  

 

       Anh ơi - đã thật hay cố quên

       Chấp nhận lạc loài - thay họ tên

       Mang máng - có lần trong sóng gió

      Nỗi thù theo cơn bão căng lên!?ù  

 

Chị ơi - thời gian qua thật mau

Tất cả bây chừ chồng chéo nhau

Đâu thủûa ngửa tay chờ CAO ỦY

Dồn tin hải tặc - máu bật trào!?  

 

       Chẳng biết - ta giờ còn là ta

       Ý thức lưu vong - kiếp xa nhà

       Hãy nghe tiếng Mẹ - dường như lạ

Bởi lòng trân tráo - hết xót xa!?

 

Thật sự - ai ơi - dễ quên gì

Nước mắt nhục nhằn trải bước đi

Đằng sau - họ hàng cùng dân tộc

Bị trị vì - bởi bọn cuồng si!!  

 

       Nên không thể - tiếp lũ gian manh

Lương tâm thôi thúc - yên sao đành

       Quyết đứng lên chung tay góp sức

       Vì chính mình - không hạng vong ân!

 

Đâu dễ quên - làm sao bội phản

Chạy theo phường muối mặt - bẩn ăn!!

 

 

[Minh Trang]