![]() |
Thơ Minh Trang |
|
|
Làm sao 'biết' trong taHồn Việt!
Có người bảo Mấy mươi năm xa xứ Mấy mươi năm Một thế hệ trưởng thành Một thời gian-bươn chải vươn ḿnh Đâu mơ mộng những điều không tưởng Đời cũng đă thăng trầm vất vưởng Khi mỏng manh – mành chỉ treo chuông Đêm từng đêm – nước mắt ràn tuôn Ngày dài cổ – chờ tên loa gọi
Để khăn gói Như niềm mong đợi ! Tháng năm đầu-hận c̣n ṿi vọi Rồi thời gian - là thước đo ḷng Hàng triệu người Nếm đủ cuồng phong Nay thử nhẩm Đầu tay - mấy ngón !
Không kể loại- trở cờ luồn đón Cả vạn nngười - hồ hởi – về làng Để bi bô tô vẽ dọc ngang Và nhẹ thở Vừa ra trở lại ! Ngại không kể – gặp phường bại hoại Hạch sách nhiễu phiền Về chuyện “đầu tiên”
Sau đó Vấn đề – như đỡ – cơn “giền”
Có người bảo Chuyện dài tranh đấu Chỉ như là – châu chấu đá xe ! Được bao người Lặn lội trở về Mà chẳng thấy Đâu h́nh với bóng ! Các vị như Trần Hồng – Lư Tống Chớ mong ǵ đánh động lương tâm Khi người người – đă giảm – hờn căm ! Chuyện “thiên hạ” (!!?) Hơi đâu tự vát ! Có người nhắc
Sống mà như thác Là những ai – Xóa mất bóng ḿnh ! Gầm mặt như một loài kư sinh Làm sao “cảm “ Tiền nhân lẫm liệt! Làm sao “biết” trong ta Hồn Việt ! Ngọn lửa thiêng-hùng khí Lạc Hồng Tiếp nối nhau ǵn giữ non sông Nên đồng bọn Nguyễn Thân – khó hiểu Mà Phan Đ́nh Phùng là tiêu biểu !
oOo
Muốn lấy vôi vẽ mặt Cứ tự nhiên – xấu đẹp mặc t́nh Chỉ có điều – tội nhất lặng thinh Đừng vấy bẩn !!!
2001
|