ĐỐI MỘNG
Ta ngồi ngó lại đời ta
Năm mươi năm lẻ vẫn là số không
Tâm thương rỉ máu Lạc Hồng
Lòng đau chung với núi sông một lòng
Thương mình sức mọn tài không
Xót anh em dưới xiềng gông bạo tàn
Giận người theo thuyết ngoại bang
Gây nên huynh đệ tương tàn đắng cay
Mẹ già bóng xế non Tây
Mắt rưng lệ tủi đêm ngày nhớ con
Vợ hiền tuổi trẻ tình son
Bờ vai bé bỏng, nước non nặng nề
Thay chồng gánh vác sơn khê
Nuôi già, dạy trẻ trăm bề một thân
Năm mươi năm, cuộc phong trần
Càng nhìn thế sự xoay vần, càng đau
Ngày mai đời sẽ về đâu
Hỡi hồn vong quốc ngất sầu tha hương !?
Nửa đêm tỉnh giấc vô thường
Giật mình đối mộng, đau thương phận Hời!
Ngô Minh Hằng
[Ngô
Minh Hằng]