Thơ  Ngô Minh Hằng

 

 

TRANG CHÍNH

Trang Thơ

 

 

MUÀ XUÂN, NHỚ KINH KHA
( Xuân Nhâm Ngọ, kính gởi đến những Kinh Kha trong nhà tù Việt cộng như tấm ḷng cảm phục và biết ơn của  người dân Việt Nam yêu chuộng Tự Do, Công

B́nh, Dân Ch)

Muà Xuân lại đến với muôn hoa
Đến với Đông Phương, viếng mọi nhà
Xuân hỡi, Việt Nam, Xuân có đến
Nhà tù, chúc tết những Kinh Kha ?

Chắc Xuân không đến, phải không Xuân ?
Chẳng bởi đường xa để ngại ngần
Mà tại những ṿng dây xích đỏ
Nên người trong ngục vẫn chờ Xuân....

Người trong ngục tối: những Kinh Kha
Lao lư v́ thương vận nước nhà
V́ xót dân lành đời khốn nhục
Và v́ chính nghĩa, đă xông pha!

Anh hùng, coi nhẹ nỗi gian nan
Thách đố lằn dao của bạo tàn
Đem trí, đem nhân, đem dũng lược
Giúp đời mong xóa cuộc lầm than !

Cho dù mộng lớn chửa thành công
Nhưng đă chuông vang thức vạn ḷng
Quốc nội, muôn người như quốc ngoại
Khát khao ngày giải cứu non sông!

Thắp lên Xuân nhé với Kinh Kha
Ngọn lửa tin yêu, giấc mộng ngà
Soi sáng cả vùng đen tối nhất
Để cùng vui hát khúc hoan ca

Để non sông Việt được hồi sinh
Mấy chục năm qua qúa tội t́nh
Đă sống cuộc đời không phải sống
Không nguồn nước ngọt, chẳng b́nh minh!

Xuân về, lại nhớ, Chúa Xuân ơi
Những góc nhà giam  có những người
Hồn núi, t́nh sông, ḷng biển cả
Đống Đa vẫn hẹn một xuân vui !

Ngô Minh Hằng

 

 

 

 [Ngô Minh Hằng]