Thơ  Ngô Minh Hằng

 

 

TRANG CHÍNH

Trang Thơ

 

 

NẾU TA KHÔNG ĐỨNG THẲNG NGƯỜI

(thân mến gởi Đồng Bào và Quê Hương Việt
Nam yêu qúy)



Thế là lại một Tháng Tư
Quê hương ta vẫn đau nhừ nỗi đau
Thêm Nam Quan, địa đầu giới tuyến
Là lằn ranh giữa Việt và Trung
Nhưng ai phản bội giống ḍng
Cắt ĺa đất Tổ, đem dâng cống người !?
Vết dao cứa, ḷng tươi máu chảy
Nh́n quê hương nát bấy mà đau
Hoa Lư, hỡi ngọn cờ lau
Nào ai Quốc Toản, mưu cầu phục hưng ?
Đâu Trưng Vương lẫy lừng, bất khuất
Ơi má hồng của đất Mê Linh !
Đặng Dung ôm khối tâm t́nh
"Cảm Hoài", mài kiếm một ḿnh dưới trăng
Đâu lá  nhắn viết bằng chữ mật
Dụng tâm công, chiến thuật Lam Sơn ?
Ngô Quyền, cọc nhọn rửa hờn
Bạch Đằng chiến thắng c̣n thơm sử truyền
Đâu Hưng Đạo lời nguyền sông Hóa
Sóng c̣n vang rộn ră bên ḷng ?
Đâu Trần B́nh Trọng anh hùng
Hỏi Vương đất Bắc ? - Rằng không bao giờ !
Đâu Nguyễn Hue^. phất cờ chính nghĩa
Cho Đống Đa linh địa muôn đời
Bao trang quốc sử rạng ngời
Năm ngàn năm của giống ṇi Việt Nam
Xin ǵn giữ chớ làm hoen ố
Để cháu con c̣n có mà soi !
Nam Quan, Bản Giốc bao đời
Của ta, sao lại  dâng người ??? Ôi đau !!!

Hỡi dân Việt, người sau kẻ trước
Hăy vùng lên ! Toàn  quốc!  Vùng lên !
Vùng lên lật đổ bạo quyền
Đ̣i đời dân chủ, đ̣i nguyên sơn hà !

Nếu ta chẳng, là ta đắc tội
Với đời xưa và với đời sau
Đứng lên, ta đứng lên mau
Tháng Tư Đen sẽ đổi màu sáng tươi
Đứng lên để quyền người lấy lại
Bao nhiêu năm oan trái đủ rồi

Nếu ta không đứng thẳng người
Thế nhân  ai ngước nh́n  đời giùm ta ???

Ngô Minh Hằng

 

 

 

 [Ngô Minh Hằng]