Thơ  Ngô Minh Hằng

 

 

TRANG CHÍNH

Trang Thơ

 

 

 

CHUNG MỘT LỜI NGUYỀN

Hỡi ơi, cưả Ải Nam Quan

Những ḍng quốc sử c̣n loang máu hồng
Tiễn Cha, nước mắt từng ḍng
Cha nh́n con cũng cảm ḷng phân ly
Dạy rằng: Con hăy về đi
Lau ḍng nước mắt nữ nhi thường t́nh!
Hăy đem chữ Hiếu làm Kinh
Thù nhà, nợ nước phân minh báo đền
Ích chi mà khóc, mà phiền
Lệ kia có rửa hận riêng được nào !
Lời thiêng chia ngọn sóng đào
Ải Nam Quan đứng nghẹn ngào nh́n theo!
Tiếng Cha hoà tiếng thác reo
Bóng cha cùng với bóng chiều mờ tan!
Lau khô huyết lệ đôi hàng
Tay nâng kiếm báu, ḷng mang lời thề
Mười năm dưới bóng trăng khuya
B́nh Ngô mở nẻo đường về Đông Quan
Xưa, ḍng sử Việt vẻ vang
Nay ḍng sử Việt sao mang hận sầu ?
Ải Nam Quan hỡi, c̣n đâu !
Ḱa ai cắt đất dâng Tàủ Quyền chi ???
Chính quyền phục vụ dân th́
Yêu dân, làm việc chỉ v́ dân thôi
Chứ đâu cắt đất dâng người
Để toàn dân phải thiệt tḥi, đớn đau ?!
Trưng Vương, Nguyễn Trăi nay đâu ?
Thù nhà, nợ nước xin mau báo đền!
Tuốt gươm, chung một lời nguyền
Buôn dân, bán nước, bạo quyền, đập tan!!!

Ngô Minh Hằng

 

 

 

 

 [Ngô Minh Hằng]