Cuối chân trời
Một chút thơ
tình nghe vấn vương
Ngoài kia hoa
tuyết ngập phố phường
Xám ngắt không
gian, chừng buốt giá
Trắng toát một
mầu, ôi dễ thương!
Gió từ đâu đến
dễ vô thường
Khơi nhẹ lòng ta
một nỗi vương
Có chăng trong
gió niềm nhung nhớ
Biền biệt bao
ngày, chạnh cố hương
Em nhé, mình đi
hết đoạn đường
Trời vàng nắng
chói hoặc mù sương
Sóng dâng, bão
nổi cùng băng giá
Nơi cuối chân
trời tim tím thương
Nguyễn Vũ
19/02/2003