Thu sầu cố hương...
Vàng lên thay áo trời,
Hoa ngàn úa rã rời
Nắng vàng vọt hấp hối.
Lạc lõng, cánh chim côi.
Sương
đổ, núi cuồng quay.
Tàn tro bám theo ngảy,
Nụ hoa tàn
câm lặng.
Cỏ buổn gió heo may.
Hồn treo
thoáng vật vờ,
Quê hương về bất ngờ
Đìu hiu ngày lãng bạt,
Tuổi nào chết bụi mờ.
Tâm chìm đáy mộ sâu
Chập chờn vói thương
đau,
Hỏi han bầy ác qủy
Âm vọng nỗi thương sầu.
Dĩ vãng gợi xót xa,
Khối hoài vọng thiết tha,
Xương chùng
chập biển máu.
Chứng tích
thời can
qua.
Ôi nhân ảnh hình hài,
Thế hệ ta mất rồi.
Ngậm ngùi theo bóng núi,
Ruộng nào ướp thân gầy !
Bạn ta sống (?) lất lây,
Đường Núi-Sọ khổ đầy.
Xe cuộc đời tàn nhẫn,
Trái tim nào chua cay !
Ở
đây chiều rớt nhanh,
Giông gió lạnh vô tình,
Nhân ảnh bơi gãy gục,
Ký ức tràn miên man.
Thu về, tiếp Thu trôi
Theo lá khoác vàng rơi,
Sầu ngấm tràn huyết mạch
Khi nào hồn ta say?!
Thường Dzu 10/04