Tết Năm Xưa.

 

Thẫn thờ nắng trổ xóa bụi sương,

Thung lũng vươn vai thảm hoa vàng,

Mùa xuân nhẹ nhàng vương gió lạnh,

Hoàng hoa vũ điệu khúc vấn vương.

 

Tôi nhớ  xuân nào thuở ngây ngô,

Rộn ràng áo mới thấp thỏm chờ,

Theo mẹ tay ôm qùa chúc Tết,

Mân mê “bao đỏ” sướng ngẩn ngơ.

 

Hạt dưa rực đỏ, bánh chưng xanh,

Phố phường ngập pháo nổ ṛn tan,

Trọn ngày không bị ai la mắng,

Phá phách thế nào cũng b́nh an.

 

Năm tháng cuộc đời lắm đổi thay,

Quê hương cách trở biển chia hai,

Cánh tay u-hoài cầu thương nhớ,

Sóng vỗ cầu kinh trắng đêm ngày.

 

Xuân này viễn xứ thoáng tiếc thương,

Mẹ tôi nay viên măn suối vàng.

Đất người pháo Tết quên tiếng nổ,

Phố xá im ĺm rũ màn sương.

 

Mai vàng cố quận đă nở chưa,

Tiết Xuân ấm áp nắng đong đưa?

Kỷ niệm  thơ dại mùa Nguyên Đán,

mờ tựa cổ tích xa xưa.

 

Thường Dzu 1/05