Về Phố Xưa
Không gian ngăn cách trắng đại dương
Bạc
tóc mùa trăng úa miên trường
Góc đời lơ lửng vùng miên viễn,
Thao thức miên man tưởng cố hương.
Phố thị thân yêu bước trở về
Lữ
khách bàng hoàng chân ngác ngơ,
Dấu vết một thời hằn lưu tích,
Âm hưởng xa xưa lòng tái tê.
Lối về lụt lội chẳng khác xưa,
Xóm nghèo leo lắt bóng đèn mờ,
Âm thanh hỗn loạn reo cơn mộng,
Quê cũ U-hoài khóc đêm mưa.
Đường xưa chân lạ bước tỉnh say!
Đâu rồi khóm cỏ rũ, hàng cây,
Ngõ hẹp ngày xưa tìm không thấy,
Trí óc ngu ngơ cuộc thịnh suy.
Nơi
cũ công viên chốn hẹn hò,
Xưa
hoa lá trổ dệt vần thơ,
Ai đem dinh thự che ký ức,
Chập chùng hoang mang óc dại khờ.
Dĩ vãng mơ hồ khoảng hư vô,
Ngày tháng mông lung chốn mịt mờ,
Bao năm lưu lạc xa quê mẹ,
Trở về đất trời chẳng biết ta !!
Thường Dzu 11/04