Giã Biệt Thơ Ngây

 

Cho Áo Đỏ

 

Đắng tự môi thâm, nhọc nụ cười.

Diễm kiều hoa mộng cũng tàn phai,

Dấu xưa phảng phất mùi hương nhụy,

Chát cả cuộc đời ức khơi.

 

Vắng từ hôm nao tiếng ngọt ngào,

Gót hài tha thiết, buốt tim đau.

Thần tiên da diết, mua độc,

Thảng thốt, khoảng đời chìm bể dâu.

 

Trái ngang chi mấy hỡi Trời cao!

Tuổi mộng, thơ ngây chuốc nghẹn ngào.

Thân côi đắm đuối trong tình sóng

biển dậy phong ba, giỡn đào.

 

Hun hút chiều sâu ánh mắt sầu,

Chứa chan tâm sự, oán trách sao?

Lệ sầu day dứt hàng mi đổ,

Ngơ ngác xuân thì nếm thương đau.

 

Giã biệt  khung trời tuổi mộng ,

một thời vuong vấn thoáng ngây thơ.

Bướm ong, hương nhụy hoa tơi tả,

Ray rứt buồn ngây, thẫn thờ.

 

Thường Dzu



Diễm Nghi Diễn Ngâm