Tiếng Đàn
Ưu ái như Tiên,
dáng kiêu sa,
Thiếu nữ ngất ngây mắt thiết tha.
Mở khung ký ức,
vời thương nhớ,
Duyên dáng
đàn ơi, tiếng mặn mà
Nhẹ nhàng mười ngón muôn đóa hoa,
Vườn mơ tình sử,
đời xót xa.
Âm thanh
sóng biển chùng dĩ vãng,
vương vấn khoảng
trời, ngày tháng qua.
Lạc cõi vô thường
mơ dáng tiên,
Hồn trôi hờ hững
vùng âm ngữ,
Lâng lâng trút
bỏ cõi ưu phiền.
Ai oán đàn
rơi, khúc thương ca.
Dáng sầu
tóc rũ
môi mắt xa,
hiu hắt, vẽ khung trời hoài vọng,
U Uẩn hương
trầm ứa lệ hoa.
Như gió thở than sau lũy tre,
Giọt mưa thánh thót mái
tôn hè.
Trầm tư hoài cảm,
chìm tâm tưởng,
Thương xót vương sầu, khóc tình mê.
Tiếng đàn vương vất thẫm không gian,
Chim muông
cầm thú thoáng ngỡ ngàng,
Hàng thông
chập chùng gieo huyết lệ,
Đá sỏi ngậm ngùi, suối thở than.
Tim rũ theo từng phím, nhạc buông,
Sầu mây năm tháng,
mộng bốn phương.
Dập dìu ân nghĩa,
tình xưa cũ,
Xô đẩy
lòng ta, biển tiếc thương
Gió nhắc
nhở: môi mắt em mơ,
Suối ngàn tóc rũ, dệt tình thơ.
Dáng ai
u uẩn vai chùng thấp,
Ngộp thở hơi Nàng ta
xác xơ.
Phím đàn
run rẩy theo
lá rơi,
Ôi tim hạnh phúc, ngập tả tơi.
Ơn trời chan chứa, đời cứu rỗi,
Kéo lại
hồn tôi đang lặng rơi …
Thường Dzu
6/2004