Cơn Mưa dĩ văng



Mưa đổ như những giọt xa thầm lặng
Gói niềm riêng trong từng giọt vỡ oà
Giơ tay vờn tôi tính bắt giọt xa
Chợt tan vỡ nghe tiếc thương ngày cũ


Mưa vẫn rơi trên tàn cây lá rũ
Bụi mưa buồn vương phủ những niềm riêng
Nghe như cay như xót giữa tim mềm
Ôi kỷ niệm những chiều mưa ngày ấy


Trong tiềm thức h́nh như tôi t́m thấy
Bóng em buồn từng chờ đợi dưới mưa
Đôi mắt vắng xa.. như ẩn như mờ
Một h́nh bóng một hồn thơ biền biệt


Mưa vẫn rơi những ẩn t́nh tha thiết
Tôi đă t́m và đă biết tự đâu
Trong chúng ta không có chỗ bắt đầu
Nên mưa rớt trôi nhạt nhoà dĩ văng!


dlhk