Em chừ



Đêm không trăng chỉ sương mù
Trời đâu c̣n những cơn mưa rối bời
Em chừ.. ra hẳn cuộc đời
Dấu yêu xưa đọng trên lời thơ anh


Em đi dáng nhỏ mong manh
Nên trang t́nh sử vẫn khoanh nỗi buồn
Em chừ.. có nhớ trong hồn
Ái ân một thủa c̣n nồng trong nhau


Tháng 10 trời sáng rất mau
Nên đêm không có những thao thức gầy
Em chừ.. phấn lạt chân mày
Ṿng tay c̣n ấm như ngày xưa không?


Melbourne trời đă tàn đông
Sương mai rót những giọt trong chào mời
Em chừ.. mắt giấu ngậm ngùi
T́nh yêu chắc cũng hẳn vùi đáy sâu!


dlhk