Bằng Lăng ngày xưa
Đã từ lâu trong từng vụn vỡ
Tình trong anh vẫn trở giấc âm thầm
Như ai đó mời từ hương tình cũ
Sóng vẫn ngầm, đời trôi mãi trầm luân
Hoa bằng lăng vẫn tím màu thầm lặng
Xưa tan trường về gió thổi những xôn xao
Bóng ai đó như còn in giữa nắng
Ta mênh mang, ngần ngại giữa lối vào
Bên này buồn tháng ngày sầu ảo não
Giữa lá phong buồn ta nhớ mãi hoài ai
Màu phong rêu ta vương đầy trên áo
Như thương bằng lăng xưa phủ kín áo ai dài
Hoa tím ơi ta thương hoài thương mãi
Tuổi đầu đời vụng dại bước vào yêu
Giờ nhìn hoa lạ, tay ngập ngừng ta không nỡ hái
Phải hay không, Hoa cũ vẫn đó từng chiều?
dlhk
|