Lời đắng cuộc t́nh



Biết rằng không thể của nhau
Trao chi ư đắng, lời đau sao đành
T́nh duyên số phận chẳng thành
Lệ rơi se mặn bên vành môi khô


Ướt cánh hoa mơ
Tan ră đợi chờ
Người xưa thôi nhớ
Chỉ c̣n ḍng thơ


Lật trang sách cũ ngày xưa
T́m cánh hoa cũ ép khô trang đầu
Sao nghe có chút nghẹn ngào
Nh́n hoa chợt nhớ.. buổi nào có nhau!


dlhk