Ngần ngại



Con sông chiều tung sóng vờn lồng lộng
Có đôi mắt hoài trầm mặc mênh mang
Con đò xưa vẫn chở oằn cơn mộng
Đẩy ngược dòng mạn nước đập âm vang


Trong con nước trắng đục dòng sông ấy
Ngọn sóng nào vì ta nổi ngược nguồn ?
Và con đò nào vì ta xuôi mái đẩy ?
Đem trả về dòng sông cũ yêu thương


Và người xưa, biết có chờ nơi bến cũ
Hay đã ngược xuôi giữa dòng đời
Hàng Liễu buồn bên bờ sông héo rũ
Lá trầm mình trong con nước chơi vơi


Cánh đồng làng gió nồng thơm ngai ngái
Mùi hoa Soan thơm cả phố cổ xưa
Trong phút chốc ta bỗng nghe lòng ngần ngại
Sợ bến về, tan vỡ mất giấc mơ!


dlhk