Chiêm bao ngậm ngùi
Chợt về trong giấc chiêm bao
Lối ngày xưa cũ xôn xao một thời;
Ôi bóng cũ bao giờ quên nhỉ
Tự hỏi ḷng tuần tự nguồn cơn
Lời ân t́nh chốn nào hoài thủ thỉ
Câu tri âm như c̣n sống giữa ḷng
Xếp lại hồn trang thơ ngày cũ
Gọi tên ai lần cuối rồi thôi
Hoa nào rơi mà không khô ḍng mũ
Nhỏ với ta chỉ hư hoặc giữa đời
Cứ bấu víu từng giấc mơ vụn vặt
Ngở đâu đây vang vọng măi nhỏ ơi
Ta chơi vơi trong cơi hư và thật
Biết chiêm bao mà không nỡ quên người
Chiêm bao mà cũng ngậm ngùi
Nên đành thôi nhỏ, chôn vùi giấc mơ!
dlhk
|