Thực - Hư



Nắng đã hong khô những lạt phai
Sao tâm ôm mãi mối u hoàỉ
Mộng xưa ai nỡ gieo đầy ắp
Để đời ta lạc bến thiên thai


Chèo mãi vẫn hoài giữa biển khơi
Mộng tàn sao chẳng thấy bóng người
Tỉnh chưa hay vẫn cơn mộng cũ
Vẫn quẩn quanh hoài trong cuộc chơi


Ta gọi cố nhân trong đợi chờ
Gọi người mê mãi trong vần thơ
Gọi em trong nửa đêm thức giấc
Ru mình trở lại với bến mơ


Dẫu biết rằng thực sẽ phủ phàng
Không đành rũ mộng ấy đứt ngang
Nên ta mơ tiếp cơn mộng cũ
Để biết thực hư mộng đá vàng!


dlhk