T́nh thơ và em



Dù cho năm tháng vô t́nh
Ḍng thơ anh vẫn bóng h́nh người xưa
Và đời buông trải giọt mưa
T́nh thơ rỏ bóng bơ vơ trĩu sầu


Bao năm có lẽ đă nhàu
Trang thơ cũ nát theo màu thời gian
C̣n chăng chỉ một đôi hàng
Vơn vẹn mấy chữ, bẽ bàng lắm thay


Lệ sầu không rớt sao cay
T́nh sầu không trọn nên nay nhớ hoài
Và trong từng ngấn lệ dài
Giọt nào em rớt như bài thơ xưa


T́nh thơ lỡ vướng bụi mưa
Nên đời ướt đẫm những xơ xác ḷng
Nắng không hong những ấm nồng
Sao anh viết lại được ḍng thơ yêu?


dlhk