Tự vấn



Sóng vổ mạn thuyền con nước đau
Trang thơ nét cũ chưa kịp nhàu
Sao em nỡ dong con nước ngược
Bến nào, còn dõi mắt tìm nhau


Sợi dây nào buộc những niềm sầu
Cho niềm đau cũ tận đáy sâu
Cứ mãi trồi lên trên cuộc sống
Cho lệ đời rơi, chẳng kịp lau


Sao lệ em rơi những âm thầm
Đời ta níu kéo những trầm luân
Trong từng con sóng trồi tung ấy
Cứ mãi mặn môi những cực thân


Em vẽ những chia phân
Trong ánh mắt ân cần
Má môi mờ son phấn
Em khóc những lời câm


Để ta tim mãi băn khuăn
Đập không đủ nhịp mùa xuân mõi mòn
Trong từng nhịp đập dỗi hờn
Khóc thương em đã chẳng còn của ta


Tình mãi đã cách xa
Sóng đập tung vỡ oà
Con nước nào bôi xoá
Hình ảnh; Em và ta!
Thuyền đời em bước thãm hoa
Nhớ chi cảnh cũ, chỉ là chiêm bao!


dlhk