Vết xưa



Bóng xưa em đứng lặng thinh
Ta nghe tan vỡ chính ḿnh trong ta
T́m trong kư ức nhạt nhoà
Đôi điều tâm niệm mới vừa tỉnh ra


Ngày xưa như mới vừa qua
T́nh xưa như mới vừa xa c̣n nồng
Người xưa vẫn sống giữa ḷng
Vẫn như nhắc nhở giữa ṿng nhân gian


Ta t́m trong mớ ngổn ngang
Đâu ta đâu dấu chân hoang một thời
Dấu yêu ta vẫn giữ lời
Chỉ em bước khỏi cuộc đời ta thôi


Từ nay tâm khảm hẳn thôi
Để em yên bước chung đôi cũng đành
Yêu thương hai tiếng để dành
T́nh nhiều năm cũ không thành vẫn vui!


dlhk