Dấu nào từng ghi !



Em đi bóng nhỏ bâng khuâng
Mây hoang quyện lấy ôm trong tiếng cười
Nét buồn hằn măi trên môi
Đôi vai run rẫy đơn côi lối về


Ta như ch́m giữa ngỏ mê
Đau gh́m chân bước mà nghe chợt buồn
Mắt khô mà lệ như tuôn
Môi run muốn hỏi em c̣n yêu không


Phải không ai đó chợt dừng
Phải không ai đó ngập ngừng bước chân
Ta nh́n mà chợt băn khuăn
Cũng đôi chân ấy bao lần quyện nhau


C̣n không, sao chẳng nh́n nhau
Nồng nàn thủa ấy c̣n đâu chốn nào
Đă phai đi những ngọt ngào
C̣n vương sót lại, dấu nào từng ghi!


dlhk